Hege Riise vào năm 1991 là một nữ nhân viên bán hàng thể thao 22 tuổi. Cô có trận đấu thứ 16 cho ĐT Na Uy khi đá trận khai mạc với Trung Quốc tại Quảng Châu.
“Tôi nhớ mình di chuyển bằng xe buýt đến sân, rất nhiều người đã đứng hai bên đường, vẫy tay và háo hức chờ đợi trận đấu”, Riise bồi hồi nhớ lại khung cảnh khi đó. “Sân có sức chứa tới 65.000 khán giả, và chúng tôi phải đá trận ra quân với đội chủ nhà. Đó là cảm giác khiến tôi phải nổi da gà”.
Na Uy khi đó là đương kim á quân châu Âu, đã chuẩn bị cho trận đấu bằng các cuộc đọ sức với các đội nam và tập huấn ở Mỹ, Thụy Sĩ và Đan Mạch. Nhân viên hậu cần của họ có bác sĩ, nhà vật lý trị liệu, một quản trị viên, Riise thì vẫn nhớ bác đầu bếp đi cùng với món “pho mai nâu” truyền thống.
Phô mai giờ vẫn là món ăn chủ yếu của ĐT Na Uy ở mọi kỳ World Cup, nhưng giờ với tư cách là HLV, Riise nay đã 53 tuổi, đối mặt với vấn đề khác: có quá ít thời gian để chuẩn bị cho các giải đấu, MXH ảnh hưởng đến các cầu thủ, tốc độ và tầm quan trọng của trận đấu cũng cao hơn nhiều.
Na Uy chơi không tốt ở trận mở màn khi thất bại nặng nề 0-4 trước Trung Quốc, nhưng đó là giải đấu khó quên với Riise khi cô đá trọn vẹn tất cả các phút ở kỳ World Cup đầu tiên trong 4 kỳ góp mặt, bao gồm ở thắng lợi thuyết phục 4-1 trước Thuỵ Điển ở bán kết. Pha solo muộn màng của Vua phá lưới giải Michelle Akers khiến Na Uy gục ngã trước Mỹ ở trận chung kết World Cup 1991.
Nhưng trên đất Thụy Điển 4 năm sau, chính Riise tỏa sáng ở trận chung kết với pha tăng tốc để ghi bàn mở tỷ số ở thắng lợi 2-0 trước Đức, đưa Na Uy lần đầu và duy nhất đến lên đỉnh thế giới.
Còn 2 ngôi sao khác ở World Cup nữ 1991 giờ làm lãnh đội
Martina Voss-Tecklenburg (Đức) và Pia Sundhage (Thụy Điển) là hai ngôi sao khác từng góp mặt ở World Cup nữ đầu tiên, và giờ tiếp tục là HLV trưởng của 2 ĐTQG góp mặt tại giải năm nay. Voss-Tecklenburg đã dẫn dắt Đức ở kỳ World Cup 2019, giải đấu họ dừng chân ở tứ kết sau thất bại trước… Thụy Điển. Trong khi, Pia Sundhage là người tiền nhiệm của Peter Gerhardsson khi nắm Thụy Điển trong giai đoạn 2012-17, trước khi là thuyền trưởng của ĐT Brazil từ năm 2019 tới nay.