Friedrich Nietzsche, nhà triết học người Đức, có câu nói nổi tiếng: “Điều gì không giết được bạn, thì sẽ khiến bạn mạnh mẽ hơn”. Câu nói này đúng đến kinh ngạc, càng đúng hơn nếu bạn bước ra đời và dám chấp nhận những thử thách khó khăn. Đương nhiên đau khổ và uất ức sẽ tìm đến, thời gian và nhiều thứ nữa cũng mất trong những ngày tháng đó. Nhưng tin đi, đến một ngày khi bạn bước ra khỏi vòng xoáy khủng hoảng đó, bạn đã là một nhân ảnh khác, đẹp đẽ hơn, cứng rắn hơn, như kim cương hình thành từ than đá.
Harry Maguire đã phải chịu đựng những gì suốt những năm qua? Trên mạng xã hội, anh là chủ đề của mọi tiếng cười nhạo. Trên sân cỏ, anh là điểm đến của những chỉ trích từ chính đồng đội. Trong phòng thay đồ, anh là một gã đội trưởng tội nghiệp, câm lặng, sau bị tước luôn băng đội trưởng và bị đày ải lên ghế dự bị. Không thể phủ nhận những năm qua phong độ của Maguire tệ thật sự, phòng ngự yếu, hay mắc sai lầm. Chỉ vì chúng ta không phải là anh nên không biết anh nghĩ gì, và buồn bã như thế nào?
Nhưng nếu một cầu thủ bóng đá nổi tiếng mà phải để cho mẹ của mình đứng lên nói lời bảo vệ, thì có thể nói những gì trung vệ đội tuyển Anh phải gánh chịu là rất khủng khiếp. Hãy đọc lại bức thư của người mẹ đó: “Là một người mẹ, khi nhìn thấy những bình luận tiêu cực và lăng mạ con trai, tôi cảm thấy vô cùng đau đớn. Điều này thật hổ thẹn và không thể chấp nhận với bất kỳ tầng lớp nào trong xã hội. Mọi người đều đã quên những gì Harry làm cho CLB và đội tuyển. Tôi vẫn ở trên khán đài như thường lệ, những gì họ đối xử với Harry thật không thể chấp nhận. Tôi hiểu trong thế giới bóng đá có thăng trầm, nhưng những gì Harry bị đối xử đã đi quá xa. Chứng kiến những gì con trai đang hứng chịu là điều tồi tệ nhất với tôi. Tôi không muốn phải chứng kiến bất kỳ phụ huynh nào hoặc cầu thủ nào phải trải qua điều tương tự. Maguire là một người có trái tim nhân hậu, có tinh thần mạnh mẽ và có thể xử lý những tình huống mà người khác không thể. Tôi mong rằng sẽ không có ai bị hành hạ như thế này”. Chắc chắn Harry Maguire không bao giờ muốn mẹ anh phải lên tiếng. Nhưng với bổn phận của người mẹ, bà phải lên tiếng. Và dù chỉ là người hâm mộ bình thường, nhưng khi đọc những dòng này, chúng ta sẽ phải chạnh lòng.
Còn Maguire? Anh vượt qua tổn thương tâm lý và dồn tâm huyết cho mỗi pha bóng. Hãy nhớ lại chiến thắng 2-1 của MU trước Brentford, mặc dù Scott McTominay là ngôi sao sáng nhất. Nhưng thực tế McTominay thuộc về khoảnh khắc. Còn người chơi hay xuyên suốt gần 100 phút tại Old Trafford phải là Maguire với thế phòng ngự vững như tường đồng vách sắt, triển khai bóng không một đường chuyền lỗi, và trực tiếp kiến tạo cho McTominay đánh đầu ghi bàn ở phút 90+7. Đến trận đấu với Sheffield United của MU vừa qua, Maguire có 3 pha giải vây, 3 lần chặn cú sút của đối thủ và 5 lần thắng trong các tình huống tranh chấp tay đôi. Một lần nữa, Maguire cho thấy anh đã và đang vượt qua sóng gió.
Chúc mừng và xin lỗi Maguire.