Bóng đá tử tế là cái đích của mọi nền bóng đá và cũng là thước đo cho sự chuyên nghiệp, cho những giá trị cốt lõi nhất của sân chơi này.
Cuộc đối đầu trên sân Thống Nhất giữa CLB TP.HCM và Hà Nội FC vừa qua có quá nhiều điều để nói. Nhiều người nhắc đến những kỷ lục của trận đấu khi Hà Nội FC ghi bàn quá nhanh, quá nhiều. Có ý kiến lại nhắc về sự vượt trội của đội bóng Thủ đô trước đối thủ. Người khác lại quan tâm đến chặng đường khó khăn sắp tới của TP.HCM khi họ không cải thiện được vị trí. Ý kiến nào cũng đúng, cũng đáng để luận bàn trong một trận cầu tôn vinh sự độc tôn của Hà Nội FC.
Nhưng đặt bên cạnh sự thắng thua, những toan tính về chuyên môn hay cuộc đua vô địch và chống xuống hạng vốn rất thiết thực với từng đội bóng thì màn trình diễn trên sân Thống Nhất vừa qua mang đến một giá trị khác. Hay nói đúng hơn, đó là trận đấu của cái đẹp, là sự tôn vinh sự tử tế cần có trong bóng đá. Nói điều đó là bởi, Hà Nội FC đã thắng, thắng một cách tuyệt đối bằng sự nghiêm túc, chuyên nghiệp. Họ thắng rất nhanh, rất thuyết phục và dù có thể toan tính cho chặng đường kế tiếp, nhưng vẫn lao lên phía trước ghi thêm bàn thắng bởi đó là cách tốt nhất để bảo vệ cái đẹp trong bóng đá.
Trong một cuộc đua dài, khắc nghiệt, mọi đội bóng đều có thể toan tính. Thậm chí, họ còn tính xa hơn tới những tác động lớn tầm vĩ mô. Nhưng nếu bóng đá, vòng quay của trái bóng, màn trình diễn trên sân phụ thuộc quá nhiều vào tính toán nơi hậu trường thì nó sẽ mất đi những giá trị đặc biệt vốn có. Nói cho cùng, bóng đá phải vui, phải hấp dẫn, phải hết mình và phải tôn trọng khán giả như tôn trọng chính mình. Thế nên, việc Hà Nội FC thắng để độc tôn chưa chắc đã đáng nói bằng việc họ dấn thân theo đuổi thứ bóng đá sòng phẳng, chuyên nghiệp. Họ cho thấy một điều, trong cuộc chơi này, danh tiếng phải được xây dựng từ những hành động nhỏ nhất, từ sự chuyên nghiệp trong mọi trạng huống. Và một khi bóng đá tử tế lên ngôi một cách đích thực chứ không phải những phát ngôn trên truyền thông thì người ta có lý, có niềm tin để yêu nó, xả thân vì nó.