Chắc hẳn ai cũng còn nhớ cái ôm ấm áp mà Vialli dành cho Roberto Mancini sau khi đội tuyển Italia vô địch EURO 2020. Người đàn ông trông gai góc, có phần bặm trợn này thực tế lại mang một trái tim giàu tình cảm và đầy mạnh mẽ. Vialli không muốn có bất kỳ giọt nước mắt nào trong đám tang của mình, và ông sẽ tức giận nếu nhìn thấy chúng lăn dài trên má những người hâm mộ. Vialli luôn cười để che đi nỗi đau của căn bệnh ung thư tuyến tụy mà ông đã phải chịu suốt thời gian dài. Với Vialli, cuộc sống là một vũ điệu liên tục giữa trận bóng và bữa tối.
“Tôi là một cầu thủ, người đàn ông mạnh mẽ nhưng cũng là một người mong manh. Tôi nghĩ ai đó có thể nhận ra chính mình. Tôi ở đây với những sai sót, nỗi sợ hãi và mong muốn làm điều gì đó quan trọng. Tôi không chiến đấu với căn bệnh ung thư vì tôi không nghĩ mình có thể chiến thắng nó, đó là một đối thủ mạnh hơn tôi rất nhiều. Ung thư là một người bạn đồng hành không mong muốn, nhưng tôi không thể làm gì khác. Tôi phải đi tiếp cùng người bạn này. Mong một ngày nào đó vị khách không mời này sẽ mệt mỏi và để tôi sống thanh thản thêm nhiều năm nữa vì còn rất nhiều điều tôi muốn làm”, Vialli từng thổ lộ về cuộc chiến với căn bệnh ung thư.
Tất cả những lời này đã tóm tắt phần nào tính cách của Vialli. Ông mạnh mẽ, lạc quan và không hề có chút sợ hãi. Vialli thích đùa, thích cười, như khi ông giấu một miếng pho mát mềm trong chiếc khăn tay của Arrigo Sacchi tại trại huấn luyện của đội tuyển Italia. Vialli cười nắc nẻ trước sự phẫn nộ của Sacchi. Có thể nói, cựu tiền đạo 58 tuổi là một nhân vật vượt qua nhiều thế hệ. Ông đã khiến cả già lẫn trẻ đều yêu mến, tạo ra đoàn kết ở những nơi trước đây tồn tại sự chia rẽ. Vialli cố gắng mang mọi thứ xích lại gần nhau bằng đôi mắt sáng và nụ cười đẹp của mình.
Trong sự nghiệp quần đùi áo số, Vialli đã sát cánh bên cạnh không ít cầu thủ vĩ đại, từ Baggio, Del Piero, Desailly, Ciro Ferrara, Mihajlovic, Peruzzi đến Vierchowod. Vialli đã cho mỗi người họ một phần nhỏ trong thế giới hạnh phúc và đam mê của mình, chiếm được cảm tình của tất cả mọi người bằng cách đi vào trái tim họ. Vialli là một người biết chế ngự cảm xúc, biết cách xử lý các vấn đề. Di sản mà Vialli để lại không chỉ đơn thuần là thể thao mà còn là tinh thần, bởi ông chấp nhận căn bệnh ung thư theo cách đơn giản. Cựu tuyển thủ người Ý cố gắng làm tất cả những gì có thể trong khi chịu đựng thay vì cam chịu số phận. Ông nhận ra mình không thể chống lại bệnh tật mà phải học cách chung sống với nó càng lâu càng tốt.
Trong quá khứ, Vialli quyết định cắt tóc vì sự tôn trọng và tình yêu dành cho người đồng đội Andrea Fortunato, người mắc bệnh bạch cầu khi cả hai còn chơi cho Juventus. Đó chính là Vialli, một người đàn ông ít nói nhưng có những hành động rất tình cảm và sâu sắc. Sau khi Vialli tỏa sáng rực rỡ trước Parma góp công giúp Juventus vô địch Serie A lần thứ 23, ông đã chạy đến ôm lấy một chú bé nhặt bóng khi cậu tiến lại gần ông ăn mừng. Vialli là một số 9 với lá phổi của một số 8 và trí thông minh của một số 10. Cựu chân sút của Juve là một cầu thủ Italia điển hình, xứng đáng với vinh quang và ông đã thể hiện điều này khắp thế giới.
Vialli đã đạt được mọi mục tiêu trong sự nghiệp cầu thủ lẫn cuộc sống. Ông đã giành tất cả vinh quang cùng Juventus, có một mái ấm bên vợ và những cô con gái xinh đẹp. Vialli có thắng, có thua nhưng luôn khẳng định mình đã học được điều gì đó mới để làm phong phú thêm vốn kinh nghiệm phong phú của mình. Ước mơ cuối cùng của Vialli đã bị căn bệnh ung thư quái ác phá bỏ. Vialli muốn trở lại thế giới bóng đá và mơ ước được dẫn dắt Sampdoria, một trong những đội bóng ông yêu mến nhất bên cạnh Juventus và Chelsea, song thời gian không chờ đợi ông.
Vialli mãi ra đi, nhưng ông đã lan truyền những thông điệp đẹp đẽ về tình yêu, sự thấu hiểu với cuộc sống cũng như niềm say mê trái bóng tròn tới nhiều thế hệ.