Phóng viên: Lần đầu tiên anh chạm vào trái bóng là khi nào?
Gavi: Chắc là năm 4 tuổi, theo cha tôi kể lại thì ở nhà tôi tại khu ngoại ô Los Palacios của thành phố Seville. Ngay từ nhỏ, tôi đã luôn muốn trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp.
Vậy trải nghiệm cổ vũ bóng đá đầu tiên của anh là gì?
Đó là trận chung kết World Cup 2010 mà Tây Ban Nha giành chiến thắng. Gia đình tôi ngồi xem trận đấu trên TV. Sau đó, tất cả cùng đổ ra đường ăn mừng.
Hình mẫu cầu thủ mà anh hướng tới là ai?
Iniesta, vì những phép màu của anh ấy. Và Isco, vì phong cách chơi bóng.
Đội bóng đầu tiên mà anh thi đấu là đội nào?
La Liara, một đội bóng nhỏ ở Seville. Mẹ tôi đăng ký để tôi gia nhập CLB và ở đó, tôi cũng đá tiền vệ.
Vì sao anh lại được gọi là Gavi?
Mọi người nghĩ rằng, nó bắt nguồn từ cái tên của tôi (Pablo Martin Paez Gavira), nhưng không phải. Ở La Liara, có hai cầu thủ cùng tên là Pablo và để tránh nhầm lẫn, HLV đã gọi tôi là Gavi. Kể từ đó, tất cả đều gọi tôi bằng biệt danh này. Dĩ nhiên, cha mẹ vẫn gọi tôi là Pablo.
Anh từng ghi được 96 bàn trong một mùa?
Khi ấy tôi khoác áo đội trẻ Betis, và chơi ở vị trí trung phong. Lúc đó chúng tôi có một đội hình tuyệt vời và giành được mọi danh hiệu của bóng đá trẻ.
Cảm giác khi lần đầu rời Betis để gia nhập Barca ra sao?
Tôi hơi sợ vì không biết điều gì đang chờ mình ở đó. Nhưng may mắn là cha mẹ đã đi cùng tôi. Lúc đầu, chúng tôi sống trong một căn hộ ở đại lộ Rambla và sau 1 năm, tôi nói với họ rằng mình muốn chuyển vào ký túc xá ở La Masia cùng các bạn.
Tại sao anh lại chọn Barca mà không phải Real Madrid, Atletico hay Villarreal?
Barca là lựa chọn vĩnh viễn của tôi. Tôi đã mơ được chơi bóng ở đây từ khi còn nhỏ.
Lần đầu anh được nếm trải bóng đá chuyên nghiệp là khi nào?
Đó là trận Barca B gặp Espanyol B cuối năm 2020 ở Segunda B. Dù tôi không được ra sân, nhưng nó vẫn là một ký ức đẹp vì chúng tôi thắng 2-1.
Anh ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên khi vừa bước qua tuổi 16 nhỉ?
Đúng, và nó là một khoảnh khắc rất hạnh phúc với tôi và gia đình. Vì tôi đã hiện thực hóa được giấc mơ của mình.
Trận chính thức đầu tiên của anh cho Barca là trận nào?
Đó là trận tiếp Hospitalet, tôi nhớ là chúng tôi thắng 6-0 và tôi được vào sân ở 15 phút cuối.
Lần đầu anh ra sân ở La Liga là khi nào?
Trận gặp Getafe vào tháng 8/2021. Ronald Koeman đã cho tôi cơ hội ra mắt và tôi sẽ mãi mãi biết ơn vì những gì ông ấy đã dạy mình.
Còn trận đầu tiên tại Champions League?
Đó là chuyến làm khách của Bayern Munich. Tôi được vào sân khi Barca đang bị dẫn 0-2.
Anh có bao giờ sợ hãi trước một trận đấu không?
À, có một lần, khi làm khách của Bilbao ở Cúp Nhà Vua hồi tháng 1. Tôi cảm giác như bị đè bẹp bởi áp lực từ các CĐV xứ Basque.
Lần đầu anh đọc hay nghe được những lời chỉ trích về mình là khi nào?
Năm ngoái, khi cả đội trải qua một mùa giải khó khăn. Ban đầu nó khá lạ lẫm, vì tôi chưa từng trải qua điều này. Nhưng các đồng đội và gia đình luôn ủng hộ tôi. Họ biết nó là một phần của bóng đá.
Anh đã được gọi vào ĐT Tây Ban Nha chỉ sau 6 trận khoác áo Barca nhỉ?
Cho vòng bán kết của UEFA Nations League. Khi ấy tôi đang ngồi trong phòng mình ở La Masia thì cha mẹ tôi gọi điện. Và Chúa ơi, tôi đã vô cùng hạnh phúc.
Anh có run không ở lần đầu khoác áo La Roja?
Tôi rất lo là đằng khác. Lúc hát quốc ca trước trận gặp Italia ở sân San Siro, chân tôi thậm chí còn hơi run. Nhưng khi trận đấu bắt đầu, cảm giác ấy lập tức biến mất.
Và anh đã trở thành cầu thủ trẻ nhất khoác áo ĐT Tây Ban Nha, khi mới 17 tuổi 62 ngày?
Phải, tôi đang giữ kỷ lục ấy. Tôi đã rất hạnh phúc và tự hào với điều đó, muốn cảm ơn HLV Luis Enrique rất nhiều.
Enrique đã nói rằng, những gì anh làm được là “bất bình thường” và anh “thi đấu như thể đang chơi bóng trong vườn nhà”?
Thật vinh dự khi ông ấy nói vậy.
Vậy cảm giác của anh ra sao khi không được HLV Luis Enrique triệu tập?
À, ông ấy sẽ không gọi tôi lên đội tuyển nếu tôi mất phong độ, hoặc có ai đó chơi tốt hơn.
Anh đã từng chơi bóng cùng Messi chưa?
Chưa, thật không may khi tôi không kịp chơi bóng cùng anh ấy.
Lần đầu tiên anh đối đầu với một thần tượng của mình là khi nào?
Trong trận gặp Italia ở UEFA Nations League, khi tôi đối đầu với Verratti. Sau trận, chúng tôi đã đổi áo và anh ấy chúc mừng vì tôi đã chơi tốt.
Anh có cảm thấy mình đã trở thành một ngôi sao không?
Không. Cả cha mẹ và những HLV ở La Masia đều dạy tôi cách giữ đôi chân mình trên mặt đất.
Giờ anh chắc là người nổi tiếng nhất ở quê nhà Los Palacios nhỉ, hơn cả Jesus Navas và ban nhạc No me pises que llevo chanclas?
Không, họ vẫn nổi tiếng hơn tôi. Ở Los Palacios, người ta vẫn biết đến Jesus Navas và Fabian Ruiz nhiều hơn.
Giờ anh đang sống một mình à?
Không, sau khi rời La Masia, tôi vẫn sống cùng cha mẹ.
Anh làm gì khi chính thức tròn 18 tuổi vào ngày 05/08?
Sinh nhật thứ 18 của tôi à? Lúc đó chúng tôi vừa kết thúc chuyến du đấu trước mùa ở Mỹ. Đó là một ngày bình thường, và tôi dành nó cho gia đình.
Anh bắt đầu mơ đến việc giành Quả bóng Vàng khi nào?
Từ khi còn rất nhỏ, như mọi cậu nhóc khác.
Anh cảm thấy ra sao khi được đề cử cho danh hiệu Kopa hồi Hè vừa rồi?
Lúc đó chính Pedri đã thông báo với tôi, và dĩ nhiên là tôi rất tự hào khi là một trong 10 cầu thủ trẻ xuất sắc nhất thế giới.
Thế còn sau khi giành được nó?
Tôi cảm thấy rất tự hào, đặc biệt là khi biết Mbappe, De Ligt và Pedri từng giành được nó.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!