Cuộc chiến trên sân Saudi Arabia đang được đếm ngược từng ngày nhưng HLV Park Hang Seo đang phải hứng chiệu một “cơn đau đầu”, bởi những ca chấn thương liên tục xuất hiện ở đội tuyển Việt Nam.
Có một “bệnh viện” thu nhỏ ở đội tuyển
Sau Đoàn Văn Hậu, sau Trần Minh Vương, sau Trần Đình Trọng, sau Nguyễn Thành Chung, hôm nay (26/8) trung vệ Bùi Tiến Dũng trở thành “bệnh binh” mới nhất của ĐT Việt Nam. Đây là những ca chấn thương khiến HLV Park Hang Seo phải đau đầu suy nghĩ, bởi Dũng “bộ đội” và Văn Hậu đều những người đá chính ở vòng loại thứ 2 World Cup 2022.
Trần Minh Vương, một cầu thủ đang có phong độ tốt, giàu khát vọng khẳng định bản ngã lại bị rách dây chằng. Còn Đình Trọng, Thành Chung, hai phương án thay thế cho Tiến Dũng trong sơ đồ 3 trung vệ cũng dính chấn thương, hoặc nếu kịp phục hồi để ra sân, chẳng ai dám chắc, họ đủ thể lực hay có được cảm giác tốt nhất.
Đối đầu với một đội bóng hàng đầu châu Á như Saudi Arabia, lại phải chơi trên sân khách, HLV Park Hang Seo và các cộng sự chỉ có một phương án khả khi, đấy là chơi phòng ngự phản công. Xây dựng hệ thống phòng ngự chắc chắn sẽ được ưu tiên hàng đầu trong những con tính của nhà cầm quân người Hàn. Cụ thể, ông Park sẽ thiết lập một hệ thống phòng ngự giữa 3 trung vệ với các tiền vệ phía trên.
Trong bối cảnh đội tuyển chỉ có 2 trung vệ lành lặn, đủ đẳng cấp và kinh nghiệm là Quế Hải và Duy Mạnh; trong bối cảnh thiếu đi một “máy quét” ở khu vực giữa sân, ông Park có quá nhiều lý do để mất ngủ trước cuộc hành quân đến Saudi Arabia.
Bây giờ, ông Park không thể gọi thêm cầu thủ thay thế. Hoặc đã gọi, những cầu thủ mới cũng không đủ thời gian hoà nhập, tích luỹ thể lực. Ông Park triệu tập bổ sung Đình Kha, Xuân Nam, Trọng Đại, Văn Kiên lên tuyển nhưng lại không mang theo hẳn cũng vì lý do này.
Đang có một câu hỏi đặt ra: Tại sao ĐT Việt Nam lại có nhiều ca chấn thương như thế?.
Thầy Park, riêng một góc trời
Cần phải nói lại, chấn thương của Văn Hậu đã xuất hiện sau vòng loại thứ 2. Đình Trọng được cho là đã phục hồi nhưng cầu thủ này lại có tiền sử chấn thương nghiêm trọng. Còn lại Thành Chung, Minh Vương, Tiến Dũng là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Do ảnh hưởng của đại dịch, trong thời gian qua, ĐT Việt Nam đã phải tập luyện theo nguyên tắc “bóng bóng”. Tức, thầy trò ông Park phải ăn, ở, di chuyển, đi tập theo mô hình khép kín. Càng gần ngày lên đường đến tây Á, các cầu thủ phải tập với khối lượng khủng khiếp. Rất nhiều các cầu thủ đã than trời vì cứ tập về là họ nuốt cơm không nổi.
Nên nhớ, trước đó, ngoại trừ HAGL và một vài đội bóng tập với cường độ cao, hầu hết các tuyển thủ đều ngừng tập luyện, ở nhà chơi và luyện games. Việc không duy trì được khối lượng vận động, việc phải tập với cường độ cao khiến một số học trò của ông Park bị chấn thương.
Đến đây, nhiều người hẳn sẽ nhắc đến câu chuyện vẫn chưa cũ với bóng đá Việt Nam dưới triều đại HLV Henrique Calisto. Tại AFF Cup 2008, nhà cầm quân người Bồ đã phải hứng chịu chỉ trích nặng nề từ giới truyền thông và các nhà chuyên môn, khi ông biến ĐT Việt Nam thành một cái “bệnh viện thu nhỏ” với màn thi đấu đối kháng nhạt nhẽo hàng ngày.
Làn sóng đòi sa thải ông Tô đã lên đến đỉnh điểm nhưng LĐBĐ Việt Nam cương quyết giữ người bằng được. Còn nhớ, nhà cầm quân đến từ bán đảo Iberia này từng “chửi” thẳng vào mặt một phóng viên bằng những lời khiếm nhã “Hãy cút đi, tôi không trả lời những câu hỏi phá hoại của anh”. Ông Tô cũng được cho là có “thù” với một vài nhân vật trong giới truyền thông hay bóng đá. Nhưng sau đó, ĐT Việt Nam lên ngôi vô địch, sự thâm thù này mới được xí xoá.
HLV Park Hang Seo đang rơi vào tình cảnh na ná như người tiền nhiệm. Chỉ có điều, sau những những những cột mốc lịch sử, trong mắt của tất cả, ông Park đang là một “đại công thần” của bóng đá Việt Nam. Và các ĐTQG bây giờ, đang trở thành một khoảng trời riêng của ông Park và hơn chục cộng sự đồng hương người Hàn.
Bóng đá suy cho cùng là thành tích. HLV Park Hang Seo đáp ứng được tất cả những sự kỳ vọng. Chính vì thế, thành công hay thất bại phải chờ hậu xét, chứ không phải buông ra những lời chỉ trích hay ném hàng tấn “gạch đá” như ông Calisto từng phải hứng chịu. Hay nói vui như dân bóng đá phủi, “thánh thiện mời vào, còn ‘thánh chửi’ vui lòng cút đi”.
Vâng, những ca chấn thương của ĐT Việt Nam đã có thầy Park lo. Chúng ta cũng phải thông cảm với thầy Park bởi ông chỉ có một con đường cho các học trò khổ luyện như vậy mới hy vọng có điểm trên sân của “ông kẹ” Saudi Arabia.
Biết đâu trong cái khó lại ló cái khôn!.