“Không ai có thể nói rằng Tây Ban Nha không chơi theo cách giống nhau trong mọi trận đấu, trước mọi đối thủ. Chúng tôi không quan tâm mình đá với ai, mà chỉ chơi thứ bóng đá của mình”. HLV Luis Enrique từng tuyên bố như vậy trong một buổi họp báo, và ông nói đúng. La Roja đã “chơi theo cách của mình” và áp đảo cả Italia, nhà vô địch châu Âu đang có chuỗi 37 trận bất bại, lẫn nhà vô địch thế giới Pháp tại bán kết và chung kết UEFA Nations League 2020/21.
Tuy nhiên, nếu như người Tây Ban Nha đã phục thù được trận thua Azzurri ở bán kết EURO 2020, thì họ lại gục ngã trước Les Bleus. Và trận chung kết UEFA Nations League 2020/21 ở Milan đã diễn ra hệt như kịch bản của trận gặp Italia tại Wembley trước đó 3 tháng. Đó là La Roja áp đảo về thời lượng kiểm soát bóng, tạo ra nhiều cơ hội nhưng không thể tận dụng để rồi phải trả giá.
Chỉ 2 phút sau khi Mikel Oyarzabal mở được tỷ số, Tây Ban Nha đã bị gỡ hòa vì một khoảnh khắc tỏa sáng của Karim Benzema. Cú bứt tốc ở cuối trận của Kylian Mbappe thì đập tan hy vọng về danh hiệu đầu tiên dưới triều đại HLV Luis Enrique. Và sau trận, chính Lucho chỉ còn biết than thở: “Chúng tôi đang kiểm soát mọi thứ, rồi còn ghi được bàn thắng, vậy mà Pháp đã gỡ hòa ngay lập tức. Lẽ ra, chúng tôi có thể tạo ra nhiều khó khăn hơn cho họ nếu tỷ số 1-0 được giữ nguyên, nhưng Benzema đã ghi một bàn thắng tuyệt vời”.
Những khoảnh khắc lóe sáng của Benzema và sau đó là Mbappe đã khiến La Roja lần thứ hai phải dừng bước trước cửa thiên đường chỉ trong ba tháng. Và nhìn từ một góc độ, chúng cũng là thứ mà Tây Ban Nha còn thiếu để chinh phục đỉnh cao. Sau 2 năm ngồi ghế chỉ đạo, HLV Enrique đã tạo dựng được một hệ thống quá tốt cùng một lối chơi xuyên suốt. Nhờ thế, bất chấp sự vắng mặt đồng loạt của Dani Olmo, Pedri, Jordi Alba, Thiago Alcantara, Alvaro Morata và Gerard Moreno, đội bóng vẫn chơi sòng phẳng và thậm chí còn áp đảo các đối thủ lớn tại UEFA Nations League.
Nhưng dù cỗ máy La Roja vẫn vận hành trơn tru khi được lắp ghép những nhân tố mới hoặc dự bị như Gavi, Yeremi Pino, Pablo Fornals hay Marcos Alonso, điểm yếu của họ vẫn còn tồn tại. Đó chính là khả năng chuyển hóa những cơ hội thành bàn thắng. Sự khác biệt lớn nhất của đội hình hiện tại với thế hệ từng vô địch ba giải đấu lớn liên tiếp nằm ở hàng công. Vì những chân sút trong tay HLV Enrique rõ ràng chưa đạt đến đẳng cấp của David Villa hay Fernando Torres.
Những thất bại ở bán kết EURO 2020 hay chung kết UEFA Nations League 2020/21 đã cho thấy rõ điều đó. Dù chiếm thế áp đảo trong cả hai trận đấu với Italia và Pháp, Tây Ban Nha cuối cùng vẫn không thể giành chiến thắng vì phung phí quá nhiều cơ hội. Đó là một bài toán nan giải, nhất là trong bối cảnh đã khá lâu rồi bóng đá xứ sở bò tót không còn sản sinh ra những chân sút đẳng cấp. Và sau những thất bại này, có lẽ giờ HLV Enrique đang ước gì mình có trong tay một Mbappe hoặc Benzema.
Chưa ai có thể phá kỷ lục của David Villa
Tây Ban Nha đang sở hữu một đội hình tài năng không kém thế hệ từng giành 3 giải lớn liên tiếp là EURO 2008, World Cup 2010 và EURO 2012. Điều duy nhất mà họ còn thiếu là một tiền đạo sắc bén như David Villa, chân sút xuất sắc nhất lịch sử La Roja với 59 bàn thắng. Kỷ lục của El Guaje có lẽ sẽ còn đứng vững rất lâu nữa, vì thành tích tốt nhất của những tuyển thủ vẫn còn thi đấu như Sergio Ramos (23 bàn) và Alvaro Morata (22) còn kém anh khá xa.
60 – Tây Ban Nha đã kiểm soát bóng tới 60% thời lượng trong trận chung kết UEFA Nations League với Pháp, và chuyền nhiều hơn đối thủ 261 đường (630 so với 369). Ở trận bán kết với Italia, họ thậm chí cầm bóng tới 70% và chuyền nhiều gấp gần 3 lần (816 so với 280).