Với những người ngoài cuộc, họ sẽ thấy khó hiểu với những phát biểu của các thành viên Tây Ban Nha trước trận chung kết lịch sử với Anh. Tiền vệ Tere Abelleira lấp lửng: “Giờ chúng tôi đã có thể nói về tinh thần tập thể mạnh mẽ”. Bây giờ mới có thể nói, vậy trước đó thì sao? Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha, Luis Rubiales sẽ giải thích cho bạn.
“Chúng tôi đã phải chịu đựng quá nhiều thứ”, Rubiales nói trong căm phẫn. “Có quá nhiều nghi ngờ xung quanh Jorge Vilda, một người chăm chỉ, một HLV đẳng cấp thế giới, một người đã từ chối những lời mời với mức lương hậu hĩnh của các liên đoàn khác để ở lại với Tây Ban Nha. Ở đây có những người đánh giá cao những gì Vilda làm, nhưng cũng có những kẻ đầy lòng thù hận. Vilda vẫn tiếp tục làm việc với những cô gái của mình và không quan tâm tới những kẻ luôn muốn hủy diệt anh ấy”.
Đến đây, tin chắc vẫn có người chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Những “kẻ đầy lòng thù hận” là ai? Sự mông lung có quá nhiều. Nhưng chỉ có một điều chắc chắn. Nếu Tây Ban Nha thua Anh trong trận chung kết, thảm họa sẽ đến, không chỉ khi về quê nhà, mà ngay trên chuyến bay về nước.
Cụ thể, có một lượng lớn các cầu thủ Tây Ban Nha không ủng hộ Vilda. Năm ngoái, 15 cầu thủ đã nộp đơn từ giã La Roja với rất nhiều phàn nàn, chủ yếu là về cách quản quân kỷ luật quá mức của Vilda. Một số quy định của HLV 42 tuổi, đơn cử như di chuyển quãng đường xa bằng xe bus hay không có nhân viên hỗ trợ một vài dịch vụ, bị các cầu thủ đánh giá là lỗi thời và thấp hơn tiêu chuẩn ở CLB chủ quản của họ rất nhiều.
Không ai nói thẳng ra nhưng tất cả đều hiểu ý đồ của nhóm “phản loạn” này. Họ đánh giá Vilda không đủ giỏi, và nếu muốn họ trở lại, Liên đoàn phải loại Vilda. Hiển nhiên, mối quan hệ thân thiết của Vilda với Chủ tịch Rubiales cũng kéo theo đầy lao xao trong tuyển.
Không bên nào chịu bên nào suốt một thời gian dài và cho đến khi không thể trì hoãn được nữa, những cuộc giao dịch đã được thực hiện. Jenni Hermoso và Irene Paredes vẫy cờ trắng đầu tiên, mở ra một đường lùi cho tất cả. Giám đốc bóng đá nữ của Liên đoàn, Ana Alvarez đã gặp từng cầu thủ trong tháng 5 và tháng 6 vừa qua.
Mọi tâm tư, mọi ấm ức đều được lắng nghe nhưng chỉ có một vài cầu thủ được chấp nhận cho trở lại La Roja. Đó là những Ona Batlle, Mariona Caldentey và trên tất cả, Aitana Bonmati – ngôi sao sáng giá nhất. Vilda cũng quyết định gạt bỏ mọi hiềm khích để gắn kết trở lại với những con người từng “quay giáo” về phía mình.
Và điều đó tạo nên một Tây Ban Nha là tập hợp của những kẻ nổi loạn và những người thay thế. Một số đã gạt bỏ những bất bình sang một bên vì lợi ích chung. Những người khác biết ơn Vilda vì đã kiên nhẫn với họ.
Và khi đã biết những gì xảy ra ở ĐT Tây Ban Nha trong 1 năm qua, chúng ta sẽ thông cảm hơn cho những phát biểu đầy giải tỏa của Chủ tịch Rubiales trước thềm chung kết. Sau tất cả, hành trình kỳ diệu của thầy trò Vilda, không chỉ là xây dựng một đội bóng, còn là chữa lành những tâm hồn tổn thương, đã đơm hoa kết trái bằng chức vô địch tuyệt vời. Xin lỗi người Anh, lần này Tây Ban Nha sẽ mang cúp về nhà.