Trong 377 phút trước đó trong màu áo thiên thanh, tức là hơn 4 trận đấu chính thức, Belotti chỉ có 1 bàn. Cũng trong khoảng thời gian này, số pha dứt điểm của Belotti là… 8 và 6 trong số đó đi không trúng cầu môn đối phương.
Một lần nữa, giới mộ điệu phải đặt ra các câu hỏi về năng lực thực chất của Roberto Mancini. Ông đã có quá nhiều bài học thương đau nhưng không chịu thay đổi vì một lý do nào đấy, ngay cả khi gặp Argentina chỉ là trận đấu mang tính chất biểu diễn.
Sau EURO 2020, những fan bóng đá dễ dãi nhất cũng nhận ra, Immobile và Belotti – hai tiền đạo kỳ cựu ở Serie A không phù hợp với cấp độ đội tuyển. Ít nhất, là họ “không hợp”, chứ chưa cần bàn tới các yếu tố chuyên môn và khả năng thích nghi. Nếu cần một dịp thử nghiệm, thì trận đấu với Argentina chính là khoảnh khắc vàng để Mancini mạnh dạn đưa các tiền đạo trẻ lên sóng. Tất nhiên, ông không làm tới, bằng chứng là việc chỉ đưa Scamacca vào sân sau màn trình diễn tồi tệ của Belotti ở hiệp 1, với vỏn vẹn 1 pha dứt điểm.
Bây giờ, bài toán với bóng đá Italia rất đơn giản, gói gọn trong chữ “Mancini”. Nhờ Mancini, Italia vô địch EURO 2020 nhưng cũng là “nhờ” Mancini, Italia bị đẩy vào thế tiến thoái lưỡng nan. Có lẽ, cần một cuộc cách mạng khác trên băng ghế chỉ đạo, nếu Italia muốn trở lại đỉnh vinh quang.