Dimarco bắt đầu mùa giải với một sứ mệnh hết sức lớn lao: lấp đầy khoảng trống mà Ivan Perisic bỏ lại bên cánh trái của Nerazzurri. Đó là một khoảng trống khổng lồ, xét tới tài năng và tầm ảnh hưởng của ngôi sao người Croatia trong thời gian anh khoác áo Inter. Thậm chí, Perisic còn được xem là cầu thủ chơi nổi bật nhất trong đội hình của Inter ở mùa giải trước, một chi tiết nữa cho thấy nhiệm vụ thay thế anh khó khăn đến thế nào.
Nhưng Dimarco đã đi thẳng vào khoảng trống ấy không một chút bối rối, và cho tới bây giờ thì có thể khẳng định là các CĐV Inter không còn lý do gì để nuối tiếc Perisic nữa. Dimarco cũng khiến cho Robin Gosens, người về tên tuổi và kinh nghiệm được đánh giá là hơn hẳn anh, cũng đành phải hài lòng với một vị trí trên băng ghế dự bị.
Ở ngoài sân, Dimarco cũng đang khẳng định mình như là một trong những thủ lĩnh mới của đội. Là một CĐV Nerazzurri từ thuở nhỏ, Dimarco nhận thức rõ hơn ai hết ý nghĩa của việc được khoác lên mình chiếc áo xanh-đen của CLB. Và anh đã lan truyền tình yêu, cảm xúc của mình tới các cầu thủ khác, khiến họ không thể lơ là. Trong một giai đoạn đầy khó khăn khi Inter không còn duy trì được sự ổn định, và các cầu thủ rất dễ rơi vào tình trạng rã đám, chính sự nhiệt thành của Dimarco đã giữ cho con tàu Inter không đi chệch quá xa đường ray.
Cùng với Lautaro Martinez và Nicolo Barella, Dimarco chính là một thành viên của “thế hệ 1997” không chỉ là chỗ dựa vững chắc về chuyên môn, mà còn là những biểu tượng về tinh thần.