Giấc mơ từ cái nhà kho
“Tôi may mắn được phục vụ cho đội tuyển QG 10 năm và cũng là thành viên đã từng được tham dự World Cup nên thật sự có rất nhiều cảm xúc lẫn sự hãnh diện về ĐT futsal Việt Nam. Xin được chia sẻ niềm vui, sự tự hào ấy bằng vài dòng tự sự của bản thân ngay vào lúc này.
Có lẽ tôi sẽ bắt đầu câu chuyện ấy kể từ năm 2009, thời điểm HLV người Italia – ông Sergio Gargelli sang Việt Nam. Sau một thời gian làm việc anh ấy hỏi với tôi “Quân, cậu có nghĩ đến việc Việt Nam sẽ có mặt tại World Cup không?”. Tôi thật sự rất ngỡ ngàng với câu hỏi đấy.
Vào lúc đó nền futsal Việt Nam rất sơ khai, mới lần thứ 3 tổ chức giải toàn quốc, chứ chưa phải giải VĐQG như bây giờ. Cầu thủ kiếm đôi giầy futsal rất khó và làm đủ thứ việc khác để mưu sinh. Đội tuyển QG tập trong… nhà kho, có hôm bụi bay mịt không nhìn thấy bóng. Nói chuyện Việt Nam dự Futsal World Cup, đúng là viển vông phải không mọi người?!.
Tôi và anh em trong đội chưa bao giờ dám nghĩ đến thật. Nhưng từ những năm đó, chúng tôi bắt đầu được đầu tư nhiều hơn, bắt đầu được tập huấn nước ngoài, được thi đấu quốc tế nhiều hơn. HLV Sergio cũng giúp chúng tôi tiếp cận với futsal hiện đại. Sau 1 tháng huấn luyện, anh ấy đã đưa ĐT futsal Việt Nam vượt qua vòng loại để lần đầu tiên có mặt tại VCK châu Á.
Tôi nhớ, để có mặt ở giải năm ấy, chúng tôi đã phải trải qua trận đấu tranh chiếc vé cuối cùng với Malaysia. Họ ghi bàn trước nhưng chúng tôi may mắn gỡ hoà khi trận đấu còn chưa đầy 1 phút và thắng ở hiệp phụ.
Tôi và anh em bắt đầu tin rằng việc Việt Nam có mặt ở World Cup là hoàn toàn có thể khi châu Á có có 5 đại diện. Cũng thật may mắn, tôi nhận ra điều may mắn ấy khi lang thang 1 tháng ở Thái Lan để xem World Cup 2012. Tôi bấm bụng, cứ nổ lực hết, sức biết đâu may mắn sẽ đến với futsal Việt Nam.
Đến tấm vé dự World Cup
Năm 2014 khi HLV Bruno Garcia sang Việt Nam, lần đầu tiên gặp và nói chuyện, anh ấy hỏi tôi: “Ước mơ của cậu là gì?” Tôi trả lời ngay lập tức là muốn có mặt ở World Cup.
Bruno rất hào hứng! Tôi biết, anh ấy vui một phần vì tôi là đội trưởng và tôi có cùng mục tiêu với anh ấy. Bruno nói rằng, chúng ta đừng nói bằng miệng, bằng lý thuyết mà hãy làm việc, hãy hành động để đạt được mục tiêu đó.
Mọi người biết không, đấy là câu chuyện giữa chúng tôi thôi. Nếu khi đó Bruno, tôi hoặc ai đó tuyên bố mục tiêu là sẽ giành vé dự Futsal World Cup, có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng chắc đầu óc chúng tôi có vấn đề.
Sau đó sự may mắn dần đến bằng việc Ban lãnh đạo đã giúp chúng tôi lên một kế hoạch cực kỳ kỹ lưỡng. Chúng tôi liên tục thi đấu các giải quốc tế hàng đầu như Grandpix, Croatia, Trung Quốc… Các giải trong khu vực cũng như giải châu Á… Đặc biệt, chúng tôi liên tục tập huấn tại Tây Ban Nha và thi đấu với những đội hàng đầu, từ đó trình độ bắt đầu được cải thiện.
Từ một đội bóng đá đâu thua đó, bị những ông lão “nện” cho 6 bàn không gỡ, từng bước chúng tôi đã có những trận thắng những đội hạng nhất của họ. Và sau nhiều năm âm thầm nỗ lực, may mắn cuối cùng đã gõ cửa với chúng tôi. Cánh cửa đến Futsal World Cup đã mở ra khi chúng tôi đánh bại ĐT futsal Nhật Bản.
Thành thật mà nói, một số người tin đó là sự may mắn. Họ nói rằng “ôi Việt Nam đến World Cup 2016 là vì Nhật đá penalty vào rồi, nhưng trọng tài không cho ăn”. Đúng, chúng tôi “may mắn” gỡ hoà 4-4 khi bị dẫn trước 1-3, thậm chí chúng tôi định nhờ đến “may mắn” khi còn ít phút của hiệp 2 và đặc biệt hiệp phụ thứ 2 để chơi power – play và thắng luôn trong trận.
Có điều cực “may mắn” khác không ai biết, trước trận đấu với Nhật Bản, có gần nửa đội bị ốm do thời tiết rất lạnh tại Uzbekistan. Có người cả đêm không ngủ được vì ho nhưng hôm sau làm viên hạ sốt và thi đấu hết 2 hiệp chính, 2 hiệp phụ và penalty trước một đội hơn chúng tôi hàng chục bậc trên bảng xếp hạng.
Trời ơi, chúng tôi chiến thắng! Hết hiệp phụ thứ nhất tôi và em Văn Vũ nói với nhau, còn bao nhiêu thì bung nốt chứ nếu thua thì ngày mai chắc chắn thua tiếp vì không còn sức nữa.
Hãy ngẩng cao đầu vì chúng ta xứng đáng
Đến năm nay, vì dịch bệnh nên chúng ta thi đấu play – off với Li Băng. Những người yêu mến “may mắn” tiếp tục nói rằng “đi được là vì may mắn đá play-off chứ không phải một hành trình như năm 2016 và Phát (Châu Đoàn Phát) trước khi ghi bàn đã phạm lỗi rồi nhưng trọng tài không thổi”.
Như vậy là chúng ta lại một lần nữa rất may mắn đã vượt qua một đối thủ xếp trên chúng ta trên bảng xếp hạng và thể thức lượt đi lượt về. Tức, chúng ta đã may mắn cả 2 trận, trước sự dẫn dắt của HLV nội đầu tiên đưa đội tuyển vào World Cup là anh Phạm Minh Giang.
Nhiều người nói rằng, tại World Cup 2016, Việt Nam vượt được vòng bảng nhờ “Ý nó vào rồi, nên không đá nữa”. Họ quên không nhắc chúng tôi cũng “may mắn” lần đầu tiên tham dự World Cup thắng luôn trận đầu tiên với một đối thủ mạnh hơn mình rất nhiều là Guatemala. Và để chuẩn bị cho hành trình “may mắn” ấy, chúng tôi đã có một chuyến tập huấn ròng rã 1 tháng từ châu Á sang châu Âu, đến Nam Mỹ để thi đấu với những đội hàng đầu.
World Cup 2021, đội tuyển qua vòng bảng với 1 trận thắng 1 trận hoà, chỉ thua Brazil. Lại là điệp khúc may mắn “Ôi Czech nó có đá đâu, nhìn biết ngay, thủ môn nó mắc sai lầm, chứ không thì Phát ghi bàn làm sao được”. Vậy là lại “may mắn” làm tốt hơn lần trước với 4 điểm và tự quyết vào vòng trong. Mà thật ra, nếu Cộng hoà Czech “không có thủ môn” có khi chúng ta may mắn đã có được 6 điểm.
Trong 2 lần gặp Nga cùng ở vòng 1/8 ở 2 kỳ World Cup liên tiếp, chúng ta đều thua. Với cá nhân tôi, dù đạt được ước mơ World Cup 2016 và đó đã là thành công quá lớn trong sự nghiệp. Nhưng sau trận thua 0-7 trên đất Colombia và Việt Nam gần như không có một cơ hội, tôi thấy rất buồn, dù biết Nga họ vượt trội so với chúng ta.
Tôi và anh em có quyền ngẩng cao đầu theo tất cả các nghĩa vì chúng tôi đã hoàn thành mục tiêu. Nhưng nếu cứ vênh mặt lên thì đúng là không có tự trọng.
Trong trận đấu với Nga ở World Cup 2021 là một đội tuyển chơi vô cùng hợp lý. Tinh thần quyết tâm, tập trung nhưng cũng rất thoải mái, không hề bị gò bó như chúng tôi năm 2016. Một đội tuyển chơi phòng ngự kín kẽ, phản công sắc bén. Hai trong số cơ hội phản công đối mặt với thủ môn, thật tuyệt vời và đó là điều mà chúng tôi không làm nổi ở năm 2016.
Chúng ta thậm chí đã có cơ hội gỡ hoà trong một trận đấu với đội đương kim á quân World Cup. Họ thực sự lo lắng ở những phút cuối trận. Thử hỏi, đấy là điều mấy ai nghĩ tới trước trận đấu?!
Trong futsal cũng như thể thao, thắng thua cũng là lẽ thường, nhưng chúng ta nên nhận thức rõ, thua mà bạc nhược, khoác chiếc áo đội tuyển QG mà không một chút nỗ lực, không có sự đoàn kết thì phải biết xấu hổ mà cúi mặt.
Với những gì các bạn thể hiện, hãy ngẩng cao đầu đúng với ý nghĩa của nó. Đó là sự cống hiến những giọt sức giây cuối cùng cho trận đấu. Hãy tự hào vì chúng ta đã luôn nỗ lực để đón may mắn đến!. Xin cảm ơn ban lãnh đạo, BHL và tất cả anh em VĐV đội tuyển futsal Việt Nam!”.