Từ khi chính thức nắm quyền, ông Thelwell đã có nhiều hành động quyết liệt. Về mặt tổ chức, ông đã bổ nhiệm một loạt những gương mặt mới cho các vị trí giám đốc học viện, giám đốc khoa học thể thao, giám đốc đào tạo trẻ, giám đốc chuyển nhượng… và nhiều vị trí khác. Bên cạnh đó, ông Thelwell, trực tiếp hay gián tiếp, cũng đã đưa về Everton tới 8 cầu thủ mới, trong đó có 6 cầu thủ được mua đứt gồm James Tarkowski, Dwight McNeil, Amadou Onana, Neal Maupay, James Garner, và Idrissa Gueye cùng 2 cầu thủ đến theo dạng cho mượn là Rúben Vinagre và Conor Coady.
Tuy nhiên, vị trí quan trọng bậc nhất trong CLB, vị trí HLV trưởng, thì lại không do Thelwell bổ nhiệm. Ông Frank Lampard được đưa về từ một tháng trước khi ông Thelwell có mặt. Điều này dẫn tới một nguy cơ tiềm tàng. Khi HLV trưởng và GĐTT không có được tiếng nói chung, thường thì đội bóng sẽ rất rối, do những cầu thủ được GĐTT đưa về không phải là những cầu thủ mà HLV muốn. Tới lúc này, giữa Lampard và Thewell vẫn chưa lộ ra bất đồng nào. Nhưng về mặt kết quả, rõ ràng là sự hợp tác giữa họ – nếu có – vẫn chưa mang tới quả ngọt.
Ai là người phải lo lắng hơn? Tất nhiên là Lampard. Sau tất cả, HLV luôn là người đầu tiên bị “xử” khi những kết quả trên sân không được như mong đợi. Từ góc nhìn của Thelwell, thậm chí việc “trảm” ông Lampard và đưa về một HLV mới còn có thể được xem là một phần của cuộc “cách mạng”.