Kết thúc hơn 100 phút căng thẳng tại Etihad, Man City đã bị Brentford hạ sát với cú đúp của tiền đạo Ivan Toney. Trước khi cuộc so tài này diễn ra, chẳng mấy người tin Man xanh có thể mất điểm chứ đừng nói đến chuyện thua ở trận cầu ngay tại “tổ ấm” – nơi họ toàn thắng trên mọi đấu trường từ đầu mùa 2022/23. Etihad chính là pháo đài bất khả xâm phạm của Man City, và bất kỳ CLB nào phải hành quân đến đây cũng bị đánh giá là lành ít dữ nhiều. Thế nhưng, Brentford đã khiến tất cả phải ngỡ ngàng với một chiến thắng quả cảm.
Man City đã chơi tệ? Chính xác là vậy. Đoàn quân của Pep Guardiola như thường lệ cầm bóng áp đảo, lên đến gần 75% so với chỉ 25% của đối thủ. Họ tung ra 29 pha dứt điểm, gấp ngót 3 lần Brentford (10) song chỉ có 6 lần bóng đi trúng đích, trong đó 1 được chuyển hóa thành bàn. Nếu chỉ nhìn vào số liệu thống kê, chúng ta có thể lầm tưởng Man City đã bóp nghẹt Brentford và thất bại của họ là kém may mắn. Dù vậy, thực tế là The Citizens đã chơi rất bế tắc trước một hàng thủ thi đấu đầy kỷ luật từ Brentford. “Bầy ong” đã “đốt” cho Man City 2 phát chí tử, và nếu Toney chỉn chu hơn ở tình huống ở phút bù giờ thứ 10, đoàn quân của HLV Thomas Frank có thể đã ra về với một thắng lợi còn ngọt ngào hơn nữa.
Tóm lại, Man City đã thi đấu dưới sức, đặc biệt là Erling Haaland khi ngôi sao người Na Uy hoàn toàn mất hút do bị đeo bám quá chặt. Kevin De Bruyne cũng có ngày thi đấu không được như ý, khi anh có nhiều pha xử lý có phần vội vàng, khiến độ hiệu quả giảm đi trông thấy. Ilkay Gundogan thì khỏi bàn, bởi tiền vệ người Đức đã có pha bỏ lỡ mười mươi trong hiệp 2. Ở hàng thủ, John Stones làm các cổ động viên Man City nhớ Kyle Walker da diết với màn thể hiện nhạt nhòa ở hành lang cánh phải. Bên đối diện, “mũi khoan” Joao Cancelo cũng không thể xuyên phá hàng thủ Brentford như anh vẫn làm với bao đối thủ khác hàng tuần.
Rõ ràng, nếu nhìn tổng thể và khách quan, thất bại của Man City là xứng đáng và người vui nhất không ai khác ngoài Arsenal – đội đang tạo ra cuộc đua song mã với Man xanh ở chức vô địch Premier League 2022/23. Nhắc tới Arsenal và trận thua của Man City, có chút gì đó gọi là “câu chuyện tâm linh”. Còn nhớ mùa 2015/16, Leicester của Claudio Ranieri cũng thi đấu rất thăng hoa y chang Arsenal hiện tại. “Bầy cáo” cứ lầm lũi đánh bại từng đối thủ để chiếm và giữ vững ngôi đầu bảng sau giai đoạn lượt đi. Leicester quả thực rất hay, song họ có thêm một yếu tố nữa trợ giúp, đó là các đối thủ bám đuổi “không biết bằng cách nào đó” cứ thi nhau trượt dốc, từ Chelsea, Man United, Man City, Tottenham, Liverpool cho đến chính Arsenal.
Mùa này, điều tương tự cũng đang diễn ra. Chelsea, Liverpool, Man United hay Tottenham đều thi đấu phập phù nên đều đã tụt lại khá xa ở cuộc đua vô địch. Man City trở thành đối trọng đáng gờm duy nhất của Arsenal song thất bại 1-2 trước Brentford, nhìn theo góc độ tâm linh, cũng có thể coi là một hành động “trời giúp” Arsenal. Thực tế là “cỗ máy” Man xanh đã bắt đầu có dấu hiệu khựng lại ở trận gặp Fulham, khi họ phải toát mồ hôi mới sở hữu chiến thắng ở phút bù giờ.
Thầy trò Arteta cho đến thời điểm này của mùa 2022/23 đã hay lại còn may, thậm chí còn có “trời độ”. Dĩ nhiên, còn quá sớm để nói lên điều gì trong bối cảnh giai đoạn lượt đi của mùa giải còn chưa khép lại, song thiên thời đang ủng hộ Arsenal. Nếu hạ Wolves ở trận cầu vào đêm mai (13/11), Pháo thủ sẽ nới rộng cách biệt với Man City lên thành 5 điểm. Một cách biệt tưởng chừng khá nhỏ, song nên nhớ chỉ với vài điểm số như vậy, Man xanh đã khiến Liverpool ôm hận trong vài mùa giải qua.
Arsenal chưa thể vươn tới đẳng cấp của Man City, nhưng họ đang có nhiều yếu tố thuận lợi ủng hộ. Cờ đã đến tay Pháo thủ và giờ công việc còn lại chỉ là xem liệu Arteta cùng các học trò có đủ bản lĩnh như Leicester mùa 2015/16 để tiếp tục thăng hoa trong phần còn lại của mùa giải. Trước mắt, một chiến thắng trước Wolves là nhiệm vụ bắt buộc để Arsenal củng cố thêm lòng tin cho chặng đường đầy thách thức còn lại. Vận mệnh giờ đang nằm trong tay Arsenal.