Tháng 1 năm 2020, HLV Ole Gunnar Solskjaer đã chỉ định Harry Maguire làm đội trưởng của Manchester United sau sự ra đi của Ashley Young. Thời điểm năm 2020 ấy thì quyết định này phần nào có cái lý của nó, Harry Maguire sau năm đầu tiên tuy không đạt như kỳ vọng nhưng cũng tạm chấp nhận được. Với 4962 phút thi đấu trên mọi mặt trận, anh là cầu thủ cày cuốc nhiều nhất của MU mùa giải trước đó. Ngoài ra, với thân hình đồ sộ (cao 1m94, nặng gần 1 tạ), anh tạo cảm giác vững chải (dù có thể chỉ là ảo ảnh) với nhiều người. Vấn đề câu chuyện này ở chỗ khi bắt đầu đeo lên tấm băng đội trưởng thì vấn đề bắt đầu nảy sinh. Harry Maguire gây rối ở Hy Lạp và bị tòa án Hy Lạp tuyên án 21 tháng tù treo với 3 tội danh, trong đó có tội đánh cả cảnh sát và đưa hối lộ để thoát khỏi nơi giam giữ. Bạn nghĩ gì về hai tội danh đó? Nếu nói theo phân tích tâm lý học, thì đó chính là “ngáo quyền lực” và “ảo tưởng sức mạnh về bản thân” đã thành hình sau chiếc băng màu vàng ấy. Trước đó Maguire rất hiền, nhưng khi làm trung vệ đội trưởng của một CLB khổng lồ như MU, anh trở nên suy nghĩ mình có quyền một tay che trời mà cảnh sát cũng không có quyền đụng vào.
Ở trên sân cỏ, một Maguire khác cũng bắt đầu xuất hiện với những cử chỉ được học theo phong cách nhận bóng của…Toni Kroos, Sergio Busquets. Anh bỏ đi sở trường là một trung vệ kiểu Anh, kiểu hòn đá tảng, mà chuyển sang sở đoản làm mẫu hậu vệ phát triển bóng từ phần sân nhà. Thế nhưng Maguire làm gì có phẩm chất để làm nên những việc ấy? Sau đó, như đã thấy là những pha tấu hài bắt đầu xuất hiện, trở thành trò cười ở trên mạng, pha lẫn cả cảm giác tức giận của David de Gea và các đồng đội khác.
Cuối cùng, là cách Maguire “cố đấm ăn xôi” giữ cho được cái tấm băng đội trưởng đó. Khi Cristiano Ronaldo quay lại Manchester United, nhiều ý kiến đã được đưa ra để Maguire nhường lại chiếc băng thủ quân cho Ronaldo. Thế nhưng đáp lại là cái lắc đầu quầy quậy của Maguire. Anh yêu chiếc băng này như một tấm lá chắn bảo vệ trái tim non nớt của bản thân. Mùa giải năm rồi, khi đã mất đi vị trí, và thậm chí còn rớt xuống là vị trí thứ 5 trong mắt Ten Hag, thì anh vẫn hết lòng giữ rịt lấy dẫu cho bị đồng đội quay lưng coi thường.
Suốt 3 năm rưỡi qua, Harry Maguire đã khoác lên mình một tấm băng quá rộng mà ngỡ như đó là chiến quả của bản thân mình. Thực tế “Chiếc áo không làm nên thầy tu”. Chính tấm băng đó đã thay đổi hết con người của Harry Maguire, và cả phẩm chất trung vệ của anh. Hy vọng rằng khi đã thoát ly khỏi chiếc băng đó, Maguire sẽ cất khỏi đầu những nặng trĩu trong suy nghĩ, để quay lại chân giá trị của một trung vệ đã khiến MU bỏ ra 80 triệu bảng. Có khi đó lại là phúc, không phải là hoạ.