Người ta đã nói quá nhiều về hàng công của Chelsea, và lại phải tiếp tục lắc đầu đầy lo lắng lẫn chán nản về hàng công đó lúc này. Mặc dù đều là những tên tuổi lớn, cả Mason Mount, Havertz đều chưa ghi bàn hay kiến tạo, còn tân binh Sterling vẫn không tạo được một ảnh hưởng to lớn nào theo cách tương tự như Jesus đang làm tại Arsenal. Ngược lại, anh còn làm người ta liên tưởng đến một “chân gỗ” mới trên hàng công.
Cùng thời điểm ấy, khi thị trường chuyển nhượng chỉ còn tính bằng giờ, bản thân Thomas Tuchel hiểu rằng ông đang sa lầy trong những mục tiêu mông lung, bất khả thi. Ông đã bị Erling Haaland từ chối, đã từ chối Cristiano Ronaldo, và tiếp tục bị Pierre-Emerick Aubameyang lắc đầu. Việc cần một tiền đạo đúng nghĩa hơn bao giờ hết mà đáp lại bằng những cái lắc đầu thì thật sự đáng lo cho Chelsea.
Ngày hôm trước, Erling Haaland lập cú hat-trick đầu tiên khi đặt chân đến xứ sở sương mù. Những gì tiền đạo Na Uy trình diễn thật sự ấn tượng: nhanh, mạnh, khỏe, tì đè tốt và đánh hơi bàn thắng diệu kỳ. Anh là một số 9 cổ điển, một mẫu cầu thủ Chelsea thèm khát đến từng cọng lông chân. Một người giống với Didier Drogba của ngày xưa.
10 năm từ ngày Drogba chia tay Sư tử xanh thành London, người Chelsea đi tìm kiếm các tiền đạo tốt nhất, nhưng không ai thay thế được Drogba. Diego Costa là khả dĩ nhất, nhưng tiền đạo Tây Ban Nha lại sớm nở chóng tàn, và ra đi vì mâu thuẫn với HLV Antonio Conte. Điều lợi hại của Drogba là ở chỗ cùng thời với anh hay là trước anh trong thế kỷ 21 cũng chẳng ai mang lại được niềm tin và sự kỳ vọng như tiền đạo Bờ Biển Ngà làm được.
Lời nguyền số 9 đã trở nên đáng báo động theo từng năm, càng ngày càng nhức nhối và không tìm được lời giải. Chúng ta đã đi tìm các nguyên nhân lý giải cho việc này, từ sơ đồ chiến thuật đến cả tính cách phù hợp, không phù hợp của đôi bên. Nhưng mọi lý thuyết cũng chỉ là màu xám. Quan trọng nhất vẫn là kết quả công việc. Và thực tế ngoài cái gọi là tâm linh lời nguyền ra, thì chẳng có thêm lý do nào khác nữa. Chứ Chelsea thiếu gì tiền và HLV giỏi để không thể xài được các số 9.
Nhưng nói qua cũng phải nói lại, có ai được như Drogba đâu? Drogba không chỉ tuyệt vời với khả năng công phá xuyên thủng mọi hàng hậu vệ, mà anh còn có một trái tim bao la nhân ái. Người xây số lượng bệnh viện ở quê nhà nhiều không kém số danh hiệu của mình, và có khả năng kéo bóng đá ra khỏi chính trị, khi đưa trái bóng đi ngăn cản được một cuộc nội chiến ở quê nhà. Có lẽ người Chelsea đã có một cầu thủ phúc phận, không chỉ ghi bàn nhiều, mà còn ghi bàn đúng lúc, bàn quan trọng, tỏa sáng ở chung kết.
Thôi thì người thắt nút cũng là người gỡ nút. Có lẽ đã đến lúc Didier Drogba nên trở lại Chelsea với vai trò HLV tiền đạo, để truyền đạt tư tưởng và hóa giải lời nguyền cho Chelsea vậy.