Dù có bịt tai đến nhường nào và cố tỏ ra không quan tâm, chính những cầu thủ Chelsea là người chịu tác động lớn nhất sau lệnh trừng phạt của chính phủ Anh nhắm vào Roman Abramovich. Tương lai của họ là thứ bất định, đến cả thực tại cũng không chắc chắn chút nào.
Trên mạng xã hội, những đồn đoán, than thở về Chelsea tràn ngập. Những người bi quan thì cho rằng đây là dấu chấm hết cho thời kỳ vàng son của The Blues. Thậm chí có người còn nói đùa rằng Chelsea sẽ rơi xuống League Two (hạng Tư Anh), như hệ quả của cú trượt dốc không phanh.
Bóng đá có phải thực thể tách rời xã hội không? Sau những gì đã xảy ra, có lẽ trong chúng ta đều có câu trả lời. Nhưng trong nghịch cảnh, những giá trị tuyệt vời nhất của môn thể thao này càng sáng tỏ.
Chelsea rất cần Abramovich, rất yêu quý Abramovich. Nhưng Chelsea đã tồn tại từ trước khi tỷ phú người Nga tiếp quản, và sẽ tiếp tục sinh tồn khi không còn hình bóng của ông.
Khó khăn không phải là thứ xa lạ trong lịch sử phát triển của Chelsea, giống như rất nhiều đội bóng khác trên thế giới. Nhưng càng khó, thì người ta càng phải bám vào cái cốt lõi nhất: Đó là bóng đá.
Chỉ vài tiếng sau tin dữ, thầy trò Thomas Tuchel hành quân tới sân của Norwich. Chỉ sau 14 phút, Chelsea đã ghi 2 bàn. Người lập công thứ 2 cho đội khách là Mount, và màn ăn mừng của anh khiến nhiều người rơi nước mắt.
Cầu thủ trưởng thành từ học viện của Chelsea đã nở một nụ cười tươi và hôn lên logo Chelsea, phát đi thông điệp rằng anh sẽ luôn bảo vệ đội bóng này. Mount cũng như các đồng đội ý thức rõ những ồn ào xung quanh mình, và họ hiểu cách tốt nhất để giúp đỡ The Blues chính là thi đấu thật tốt. Sau 90 phút, Chelsea thắng 3-1, tiếp tục cuộc đua vô địch với Liverpool và Man City.
Như Tuchel đã nói: “Chỉ cần có đủ quần áo thi đấu và một chiếc xe bus, chúng tôi sẽ có mặt ở mọi sân vận động và chiến đấu hết mình”.
Ngay đến những cầu thủ chuẩn bị hết hợp đồng, bị đồn đoán sẽ chuyển sang đội bóng khác sau mùa này, cũng hòa chung một khối với đồng đội. Cho đến khi vẫn là người của Chelsea, họ sẽ tận hiến cho Chelsea.
Bạn thực sự không thể đòi hỏi một tinh thần chuyên nghiệp, trung thành và cao quý nào hơn. Dù có phải là fan Chelsea hay không, nhìn thấy một đế chế rơi vào tình cảnh này cũng khiến người ta đau lòng. Nhưng những người trong cuộc không ngồi một chỗ than khóc, họ đứng dậy, làm mọi thứ trong khả năng để kéo con tàu đi đúng hướng, dù chẳng biết phía trước có gì đang đợi mình.