Trận đại chiến Chelsea vs MU đã kết thúc với kết quả bất phân thắng bại. Cả hai đội đều thể hiện những toan tính chiến thuật đặc sắc và việc các bàn thắng chỉ có thể xuất hiện vào những phút cuối càng khiến trận đấu thêm phần hấp dẫn.
Man United đã cho thấy một diện mạo mới đang dần thành hình và điểm nhấn chính là ở hàng tiền vệ. McTominay vẫn sẽ có vai trò quan trọng trong những tháng tới, và màn trình diễn chói sáng của Fred trước Tottenham vào giữa tuần là bằng chứng thêm về sự tiến hóa cá nhân của cầu thủ này. Nhưng kỷ nguyên của “McFred” đang dần trôi vào quên lãng.
Casemiro, Christian Eriksen và Bruno Fernandes sẽ là tam giác nơi tuyến giữa của MU dưới triều đại mới của Erik ten Hag. Lần đầu tiên kể từ thời của Paul Scholes và Michael Carrick, đây là hàng tiền vệ của Man United mà chúng ta cảm thấy phấn khích.
Khi bộ ba này có phong độ cao nhất và kết hợp hài hòa với nhau, cả bộ máy MU sẽ cùng thăng hoa. Các hậu vệ cánh có sự an toàn để tiến về phía trước. Tam tấu trên hàng công thoải mái di chuyển khi biết rằng họ sẽ nhận được sự hỗ trợ đầy đủ. Và thủ thành David de Gea cũng có nhiều lựa chọn để chuyền bóng hơn.
Tuyến giữa trở thành một nơi mà Man United muốn kiểm soát trận đấu, thay vì chỉ là trạm luân chuyển ngắn như trong vài năm qua.
Đây là một sự thay đổi về văn hóa cũng như về nhân sự. Man United có 53% thời gian cầm bóng trước Chelsea. Nhưng quan trọng hơn là tham vọng và sự điềm tĩnh trong các pha bóng.
Điều này được thể hiện rõ ràng ở khoảnh khắc khi Casemiro cầm bóng dưới áp lực của các cầu thủ Chelsea. Anh khôn ngoan cắt một đường chuyền của đối thủ khi đứng ở vị trí cách khung thành 20 mét. Sau đó, tiền vệ người Brazil thực hiện đường chuyền dài tới hơn 30 mét để khởi động một cuộc phản công cho MU.
Những năm trước đây, chắc không nhiều người nghĩ tới việc các tiền vệ của MU như McTominay, Nemanja Matic hoặc Marouane Fellaini cố gắng thực hiện một đường chuyền như vậy, chứ chưa nói đến việc biểu diễn một cách thường xuyên và chuẩn xác.
Một minh chứng khác là khi Eriksen cướp được bóng từ Ruben Loftus-Cheek ở giữa sân, Casemiro đã nhanh chóng dâng lên cùng với Fernandes. Trong một khoảnh khắc, 3 người này lao lên giống như một hình tam giác để uy hiếp khung thành Chelsea. Đáng tiếc là Marcus Rashford đã không thể đánh bại được Kepa Arrizabalaga trong tình huống này.
HLV Graham Potter của Chelsea đã nhanh chóng nhận ra tình hình và lập tức tung Mateo Kovacic vào sân đồng thời chuyển sang sơ đồ 4-3-3. Điều này giúp cho the Blues lấy lại thế trận sau hơn nửa giờ đồng hồ bị lép vế.
Bên ngoài đường biên, Ten Hag cau mày trước bảng chiến thuật thu nhỏ của mình. Ông cùng với trợ lý Mitchell van der Gaag cũng nhanh chóng vạch ra kế hoạch để đối phó.
Đầu hiệp hai, sự thay đổi đã diễn ra. Fred vào sân thay thế Jadon Sancho và MU chuyển sang hàng tiền vệ 4 người. Ten Hag và Potter chỉ đơn giản là đưa ngày càng nhiều tiền vệ vào sân để chiếm lấy quyền kiểm soát bóng.
Hệ quả là hiệp 2 đã diễn ra chặt chẽ hơn hẳn và không có nhiều cơ hội nguy hiểm. Nhưng sai lầm của Scott McTominay đã tạo ra bước ngoặt của trận đấu. Chelsea mở tỷ số trên chấm phạt đền và MU buộc phải dồn toàn lực lên tấn công.
Và cuối cùng, họ đã có được bàn thắng gỡ hòa ở phút bù giờ thứ 4. Người ghi bàn chính là Casemiro, cầu thủ thi đấu nổi bật bậc nhất trong đội hình của Quỷ đỏ.
Có thể thấy rõ đội bóng của Ten Hag vẫn đang trong quá trình hoàn thiện, vẫn rèn luyện bản năng của họ và vẫn chưa đạt tới đỉnh cao.
Nhưng cuối cùng, họ có một huấn luyện viên giỏi, một lối chơi rõ ràng, một đội hình cân bằng, sự pha trộn giữa sức trẻ và kinh nghiệm. Và hơn hết là một tiền vệ hoạt động hiệu quả. Chào mừng một Casemiro thực sự đã đến với Man United. Quỷ đỏ đã chờ đợi anh từ khá lâu rồi.