Để có được Caicedo và Lavia, Chelsea phải tốn không ít tiền. Với phí chuyển nhượng lên tới 115 triệu bảng, Caicedo chính là bản hợp đồng đắt giá thứ ba trong lịch sử, và là bản hợp đồng kỷ lục với bóng đá Anh. Lavia cũng không rẻ. Để có được cầu thủ của Southampton, Chelsea sẽ phải chi ra tới 53 triệu bảng, đủ để đưa ngôi sao người Bỉ vào top 100 vụ chuyển nhượng đắt giá nhất trong lịch sử.
Vụ Caicedo và Lavia cũng cho thấy xu thế chi nhiều tiền cho các tiền vệ phòng ngự trong bóng đá hiện đại. Thực tế thì 3 trong số 10 bản hợp đồng đắt giá nhất mọi thời đại chính là các tiền vệ thủ. Ngoài Caicedo còn có Declan Rice – được Arsenal mua về với giá 105 triệu bảng – và Enzo Fernandez, người được Chelsea mua từ tháng Một với giá 106 triệu bảng (và là kỷ lục cũ trước Caicedo).
Tuy nhiên, điều khiến nhiều người quan tâm không phải là giá tiền của Caicedo hay Lavia – suy cho cùng thì Chelsea mới là đội phải chi tiền, đâu phải họ – mà là lý do tại sao The Blues lại mua về cùng lúc hai cầu thủ mà vị trí và lối chơi có rất nhiều điểm tương đồng như thế. Nhất là khi hàng tiền vệ của đội có vẻ đã rất chật chội sau những vụ mua sắm ồ ạt dưới thời ông chủ mới Todd Boehly.
Tuy nhiên, có hai lý do để tin rằng Chelsea cần cả Lavia lẫn Caicedo.
Thứ nhất, hàng tiền vệ của Chelsea nghe thì tưởng là đông, nhưng thực tế đã mỏng đi rất nhiều. Trong hai kỳ chuyển nhượng vừa qua, họ đã mất đi một loạt ngôi sao, từ Jorginho (tháng Một) tới Mason Mount, Ruben Loftus-Cheek, Mateo Kovacic và N’Golo Kante (mùa Hè). Đấy là những cầu thủ có thể lấp đầy nhiều vị trí ở tuyến giữa, từ số 6 tới số 10, từ chuyên gia đánh chặn tới những cỗ máy box-to-box.
Thứ hai, là Fernandez. Sau khi được mua về từ Benfica với phí chuyển nhượng kỷ lục thế giới lúc đó (106 triệu bảng), Enzo Fernandez nhanh chóng trở thành trụ cột của đội bóng, đá chính cả 22 trận cuối cùng của Chelsea ở Champions League và Premier League. HLV tạm quyền Frank Lampard nhận xét Enzo là “số 6 tự nhiên nhất trong một hàng tiền vệ không có nhiều số 6 tự nhiên”.
Tuy nhiên, chính sự xuất sắc của Fernandez khiến Chelsea nhanh chóng phụ thuộc vào anh. Tính riêng ở Premier League, ngôi sao người Argentina là người tung ra 14,6 % số đường chuyền của đội, và 21,9 % số đường chuyền phát triển bóng. Anh cũng là tác giả của 32,7 % số pha đảo cánh và 34,4 % số pha chọc khe. Điều đó cho thấy Fernandez đang phải làm quá nhiều việc, thay vì tập trung vào nhiệm vụ của một “số 6”.
Hệ quả là thấy rõ. Chelsea mùa trước là một trong những đội bóng có hàng công tệ hại nhất. Họ có mặt trong nhóm 6 đội cuối bảng về số bàn thắng (38) và chỉ đứng trong nửa dưới về số bàn thắng kỳ vọng (49,5). Sự tệ hại ấy không chỉ xuất phát từ thói quen lãng phí của các tiền đạo, mà nguyên nhân thực sự sâu xa hơn nhiều. Nói đơn giản, Chelsea cần những tiền vệ trung tâm giỏi hơn để kiểm soát trận đấu, để tổ chức tấn công, và để bổ sung cũng như hỗ trợ cho Fernandez.
Như trong trận đấu với Liverpool ở vòng 1, HLV Pochettino cho thấy ông đang hướng tới việc sử dụng hệ thống 3-4-2-1. Trong hệ thống này, người đá bên cạnh Fernandez là Conor Gallagher. Cầu thủ người Anh luôn thể hiện được sự xông xáo và quyết tâm, nhưng có vẻ như tầm vóc của Chelsea và áp lực chơi bóng ở đây khiến anh không còn thể hiện được sức sáng tạo như thời còn ở Crystal Palace.
“Chúng tôi cần thêm những cầu thủ giỏi để tăng chất lượng đội hình, điều đó không có gì mới cả,” HLV Pochettino phát biểu sau trận hòa 1-1 với Liverpool. “Câu chuyện ở đây là phải tìm được những cầu thủ phù hợp, đúng yêu cầu. Đội đã thể hiện được sự chắc chắn (trước Liverpool), và chỉ phải chịu có một cú sút. Nhưng chắc chắn là chúng tôi phải tạo ra nhiều cơ hội hơn, phải ghi được nhiều bàn thắng hơn. Tôi cho đó là bước đầu tiên.”
Bước tiếp theo chính là sự xuất hiện của Caicedo, và sau đó là Lavia.
Về lý thuyết, hai cầu thủ này có thể chơi cùng nhau, có thể là cùng với Fernandez (khi cầu thủ này được đẩy lên cao hơn), hoặc là không. Cũng là những số 6, nhưng Caicedo và Lavia không hề giống nhau, dù giữa họ có nhiều điểm tương đồng. Trong hai người, Caicedo trưởng thành hơn, chủ yếu là sau hơn một mùa giải chơi cho một Brighton, một trong những đội bóng có khả năng kiểm soát và phát triển bóng hay nhất Premier League.
Lavia thì mới chỉ có một năm gắn bó với Southampton, đội có lối chơi trực diện hơn. Tuy nhiên, đừng quên cầu thủ 19 tuổi là một sản phẩm của học viện Man City, nghĩa là anh hoàn toàn quen thuộc với lối chơi nặng về kiểm soát và có thể dễ dàng thích nghi nếu đấy là yêu cầu của HLV Pochettino ở Chelsea.
Dựa trên các số liệu thống kê từ Smarterscout, Caicedo nhỉnh hơn một chút ở khả năng tấn công (màu xanh nước biển), nhưng về mức độ chịu khó dứt điểm thì anh và Lavia không khác gì nhau (đều được chấm 35/99). Tuy nhiên, ở khả năng phòng ngự (màu đỏ), Caicedo vượt trội ở cả 5 chỉ số; anh là một trong những chuyên gia đánh chặn hay nhất Premier League mùa trước, đứng đồng thứ hai về số pha cắt bóng (56) – bằng với Idrissa Gueye của Everton, và thứ hai về số pha tắc bóng (100).
Caicedo cũng tham gia tốt hơn vào khâu kiểm soát bóng thông qua những đường chuyền (khối lượng những pha kết nối lối chơi của anh được chấm điểm 86/99, khả năng kiểm soát bóng 81/99). Tuy nhiên, Lavia lại đặc biệt xuất sắc ở khả năng kéo bóng và rê dắt. Điểm số 95/99 đưa cầu thủ trẻ người Bỉ lên top những người xuất sắc nhất Premier League ở tiêu chí này. Ở Southampton, Lavia là người chịu trách nhiệm nhận bóng từ các hậu vệ và thủ môn rồi kéo lên phía trên. Anh làm rất tốt công việc này, tuy nhiên ở những pha bóng cuối cùng, anh lại thường tỏ ra an toàn thái quá. HLV của Southampton cũng nói rằng Lavia cần phải cải thiện nhiều, nhất là ở khâu ra quyết định, để có thể trở thành một cầu thủ hàng đầu, dù tiềm năng của anh là rất rõ ràng.
Những gì Lavia làm được bằng những pha kéo bóng, Caicedo đều làm rất tốt bằng những đường chuyền. Cầu thủ người Ecuador đặc biệt chắc chắn trong những pha nhận bóng và xoay người dưới áp lực. Một khi anh đã hướng được tầm mắt về phía trước, anh có thể thực hiện những đường chuyền mang lại tính đột biến rất cao, có thể là ra biên cho các wing-back đang dâng cao, có thể là xuyên tuyến cho một cầu thủ tấn công. Thử tưởng tượng người nhận những đường chuyền ấy là Enzo Fernandez…
Với Caicedo và Lavia, Chelsea có hai cầu thủ có khả năng nhận bóng từ các cầu thủ phòng ngự và phát triển lên phía trước, dù là theo những cách khác nhau. Lavia sẽ cần phải cải thiện khả năng ra quyết định, nhưng trong khi rèn giũa kỹ năng đó, anh có thể làm một việc đơn giản hơn là đưa trái bóng cho Caicedo hoặc Enzo Fernandez.
Việc Caicdeo, Lavia và Enzo cùng xuất hiện ở hàng tiền vệ, do đó, là một viễn cảnh không hề xa vời. Và đáng để các fan của Chelsea phấn khích…