Từ câu chuyện xuống dốc của CLB Đức…
Lần cuối cùng Bayern Munich vô địch Champions League là mùa giải 2019/20. Kể từ thành công ấy, Hùm xám đều dừng bước ở vòng tứ kết. Dù điều này chưa phải là thảm họa nhưng rõ ràng, nó cũng gợi lên câu chuyện về Bayern và Bundesliga.
Có thực tế không thể phủ nhận, Bayern đang thụt lùi so với chính họ ở thời điểm lên tới đỉnh cao dưới thời HLV Hansi Flick. Julian Nagelsmann đại diện cho thế hệ HLV trẻ đầy tài năng của bóng đá Đức thời điểm này. Thế nhưng, người hâm mộ không thấy được nhiều sự cách tân của chiến lược gia này ở Bayern.
Đỉnh cao của Julian Nagelsmann là việc giúp Leizpig lọt vào bán kết Champions League mùa 2019/20. Sau đó, ông không tạo nên dấu ấn đáng kể. Câu chuyện của Bayern, Leizpig và cả thất bại của Dortmund ở đấu trường châu Âu cho thấy sự xuống dốc của bóng đá Đức. Rất có thể, những thất bại vừa qua chỉ bắt đấu cho chu kỳ tụt dốc của các CLB Đức ở châu Âu.
Không giống như nhiều đội bóng khác ở châu Âu, những CLB Đức không thuộc về ông chủ nước ngoài nào. Thay vào đó, giống như kim chỉ nam từ thuở sơ khai, các CLB thuộc sở hữu của tập thể (với tỷ lệ lớn hơn 50%).
Ở góc độ nào đó, điều này giúp các CLB Đức tránh khỏi vòng xoáy khủng hoảng tài chính. Thế nhưng, nó cũng góp phần kìm hãm sự phát triển. Dễ nhận thấy, nếu xét về tiềm lực kinh tế, các CLB Đức không thể cạnh tranh được với những CLB khác ở châu Âu, vốn thuộc quyền sở hữu của những ông chủ nước ngoài giàu có. Do đó, về mức độ thu hút ngôi sao, họ luôn tỏ ra thua kém (kể cả Bayern).
Không dám thoát ra vùng an toàn
Dù sao, câu chuyện kinh tế chỉ là một góc của vấn đề. Nó không hẳn là yếu tố biện minh cho sự đi xuống của Bundesliga. Vấn đề đáng lo ngại hơn là tư duy an toàn của các CLB Đức. Có thống kê khiến nhiều người suy ngẫm, toàn bộ HLV đang làm việc ở Bundesliga đều là người Đức hoặc nói tiếng Đức.
Có một HLV nước ngoài làm việc ở Đức như Niko Kovac (người Croatia, Wolfsburg), Dane Bo Svensson (người Đan Mạch, Mainz), Oliver Glasner (Áo, Frankfurt), Gerardo Seoane (Thụy Sỹ, Leverkusen), Urs Fischer (Thụy Sỹ, Union Berlin) đều nói tiếng Đức và có thời gian làm việc lâu năm ở đất nước này.
Không chỉ có vậy, phần đông HLV ở Bundesliga thời điểm này đều tới cùng một lò đào tạo là Red Bull (Salzburg hoặc Leizpig) khi có tới 8/18 HLV. Một xu hướng mới nổi lên là việc các CLB tin dùng HLV từng làm việc cho Dortmund bao gồm Terzic (Dortmund), Farke (M’gladbach), và có thể là Maassen (sắp đến Augsburg).
Thực tế trên cho thấy tình trạng rập khuôn ở bóng đá Đức. Nơi đây không có sự đa dạng về chiến thuật. Một phần nào đó, điều này triệt tiêu sự phát triển bởi mọi thứ diễn ra khá đều đều, như được lập trình và không có nhiều đột phá.
Tại sao những CLB Đức lại sợ bổ nhiệm HLV nước ngoài? Không phủ nhận việc HLV nói tiếng Đức có cơ hội thành công cao hơn ở Bundesliga nhưng nó vô tình đẩy nền bóng đá nước này lâm vào lối mòn của sự lạc hậu.
Hãy nhìn sang giải Premier League. Một nửa trong số HLV làm việc ở giải đấu này (10/20 HLV) không nói tiếng Anh. Tuy nhiên, họ đã góp phần biến giải đấu cao nhất nước Anh trở thành nơi quy tụ văn hóa, chiến thuật… từ mọi nơi trên thế giới. Chỉ điều này mới thúc đẩy ý tưởng mới, đột phá trong bóng đá.
Trong thời gian qua, báo giới Đức đưa ra vấn đề gây tranh cãi. Liệu chăng, sự cách tân về chiến thuật của HLV Pep Guardiola đã giúp các ngôi sao Bayern vươn lên, để từ đó trở thành nòng cốt giúp đội tuyển Đức vô địch World Cup 2014. Tất nhiên, khó có thể lý giải cụ thể vấn đề này nhưng đó là vấn đề đáng suy ngẫm.
Dortmund dùng tiền bán Haaland mua 8 cầu thủ
Sau khi thu về 60 triệu euro từ việc bán Haaland, Dortmund đã chiêu mộ thành công 8 cầu thủ là Haller (31 triệu euro), Karim Adeyemi (30), Nico Schlotterbeck (20), Salih Özcan (5), Niklas Suele (miễn phí), Marcel Lotka (miễn phí), Alexander Meyer (miễn phí).