Để tìm kiếm sự cân bằng trong lối chơi của PSG, Mauricio Pochettino đưa ra một quyết định táo bạo bằng cách bố trí Lionel Messi, Neymar, Kylian Mbappe và Angel Di Maria cùng đá chính trên hàng công trong cuộc đối đầu với Lyon ở trận cầu tâm điểm vòng 6 Ligue 1 2021/22. Và ông đã thu về cả tín hiệu tích cực lẫn điều chưa hài lòng…
Cũng giống như hai người tiền nhiệm Unai Emery và Thomas Tuchel từng đau đầu trong việc kết hợp bộ ba Edinson Cavani – Neymar – Mbappe hay Mauro Icardi – Neymar – Mbappe, nhà cầm quân người Argentina nhấn mạnh rằng ông đang tìm kiếm một công thức phù hợp để sử dụng đồng thời cả ba ngôi sao tấn công của mình (Messi, Neymar, Mbappe) nhưng vẫn đảm bảo được sự cân bằng trong phòng ngự. Và Poche cũng chọn cách giống Emery và Tuchel trước đây: Thêm yếu tố tấn công thứ tư vào bộ ba này. Đó là Di Maria.
Rõ ràng, khi đá với chiến thuật 4-2-3-1 và đôi khi biến thành 4-2-4, khả năng lui về hỗ trợ phòng ngự của DMNM cũng như sự cân bằng trong lối chơi của toàn đội đã được cải thiện hơn so với lần đầu tiên tam tấu MNM kết hợp ở trận hòa 1-1 trước Club Brugge ở vòng bảng Champions League 2021/22. Đã có một số tín hiệu hứa hẹn trong trận thắng Lyon 2-1 nhưng bảo thành công thì chưa, DMNM nói riêng và hệ thống vận hành nói chung của PSG còn nhiều việc phải làm.
Thứ nhất, dù chơi với bộ ba MNM (gặp Club Brugge) hay bộ tứ DMNM (Lyon) thì khả năng tấn công của PSG cũng vẫn bị hạn chế ở sự hiệu quả. Những ngôi sao của họ vẫn thiếu những pha di chuyển mượt mà, chạy chỗ tạo khoảng trống cho đồng đội, dù đã nỗ lực hơn. Chính điều này khiến cho họ chưa phát huy được tính sáng tạo của mình. Do vậy, cú ra chân quá hiếm hoi của Messi (chỉ có quả đá phạt trực tiếp mà bóng chạm vào điểm nối giữa xà ngang và cột dọc ở phút 37); những pha gọi bóng của Mbappe đặc biệt ở mấp mé hàng phòng ngự Lyon chưa được khai thác tối đa, rất ít được sử dụng; khả năng di chuyển không bóng giữa bộ tứ không nhịp nhàng dẫn đến quá lãng phí các đường chuyền chuyển trạng thái của họ.
Tuy nhiên, nó cho thấy cỗ máy bắt đầu hoạt động, khu vực hoạt động tương ứng của mỗi người cũng phần nào rõ nét hơn trước giờ nghỉ giữa hai hiệp. Trong hiệp đầu, Neymar và Mabppe đá rộng hơn, Messi chủ yếu kiểm soát cánh phải, còn Di Maria cũng thường xuyên di chuyển vào khu vực của Leo. Sang hiệp hai, Messi bó vào trung lộ nhiều hơn, Neymar tập trung vào cánh trái một cách hiệu quả hơn (quả phạt đền anh kiếm được cũng từ cánh này), còn Mbappe tiếp tục đảo cánh với tiền đạo người Brazil và phát huy tốc độ, loại bỏ sự đeo bám của các hậu vệ Lyon. Trong khi Di Maria, dù ban đầu để mất bóng nhiều nhưng lại giữ nhịp và điều tiết tốc độ trận đấu khá tốt.
Thứ hai, về cơ bản, cách vận hành này khá ổn, nhưng lại có quá ít những pha phối hợp đập nhả, một hai giữa các ngôi sao hàng đầu thế giới. Mới chỉ dừng lại ở một màn phối hợp mà kết thúc bằng pha đánh gót của Mbappe cho Messi (17’) hay đường chuyền của Neymar cho Messi (32’). Hơn nữa, ý tưởng của Poche là lấy công bù thủ cũng bị phá sản. Sự phối hợp giữa bộ tứ DMNM trong những động tác cuối cùng vẫn còn thiếu chút chính xác và sắc sảo để tạo ra những bàn thắng.
Khi công không đủ để bù thủ, thì sự cân bằng trong phòng ngự từ bộ tứ cũng như hệ thống này cần được xem xét lại. Thilo Kehrer và Idrissa Gueye thi đấu quá tệ khiến những lỗ hồng ở hàng thủ và tuyến giữa bị Lyon khai thác rất mạnh. Không bọc lót tốt cho nhau, tuyến giữa thiếu người cầm trịch, thoát pressing và điều phối bóng (Marco Verratti vẫn nghỉ vì chấn thương), khả năng lùi về hỗ trợ phòng ngự của bộ tứ vẫn khiến những người yêu mến PSG lo lắng.
Trong khi Neymar và đặc biệt Di Maria rất nỗ lực lùi về rất thấp, thu hồi bóng, thì phần lớn thời gian Mbappe và Messi lại “mắc võng” ở phía trên. Xem ra, Poche sẽ còn đau đầu để khắc phục những hạn chế nói trên và giúp PSG vận hành trơn tru với bộ tứ DMNM.