Mauricio Pochettino trong bộ dạng chán nản, hai tay đút túi quần và khuôn mặt cau có trong suốt trận thua 1-2 của PSG trước Man City tại vòng bảng Champions League.
Đây rõ ràng không phải đội bóng của Pochettino. Không một đặc điểm nào cả trong triết lý bóng đá của vị HLV người Argentina, cả về kỹ chiến thuật và tâm lý, thể hiện trong cách các cầu thủ PSG chơi bóng.
Pochettino là người đòi hỏi tính tập thể cao độ và làm việc chăm chỉ nhằm tạo ra thứ bóng đá lấy cảm hứng từ Marcelo Bielsa với lối chơi tấn công dồn dập theo chiều dọc.
PSG hoàn toàn ngược lại: ba tiền đạo lang thang vô tư trên sân, dường như không quan tâm đến việc hỗ trợ các đồng đội phòng ngự, trong cái nhìn bất lực của Pochettino ngoài đường pitch.
Tất cả chúng ta đều biết những siêu sao đó nắm quyền lực lớn thế nào tại PSG. Kylian Mbappe, Lionel Messi, Neymar, họ được phép đá bóng theo cách họ muốn.
Và Pochettino tội nghiệp buộc phải thích nghi. Trước Man City, ông đã từ bỏ việc cố gắng áp dụng lối chơi pressing quen thuộc của mình, thay vào đó là lối đá phản công bảo thủ mà chắc chắn Pochettino sẽ không bao giờ chấp nhận sử dụng ở Tottenham và Espanyol.
Đó là giải pháp thực dụng và hợp lý để Pochettino đối phó với hoàn cảnh chưa từng có trong sự nghiệp cầm quân khi vị HLV người Argentina được BLĐ PSG ủng hộ nhưng thực tế lại nắm giữ ít quyền lực hơn cầu thủ.
Trong khi Pochettino mang tư tưởng pressing tầm cao dồn dập thì ông chấp nhận để PSG đá co cụm phòng ngự ở 1/3 sân nhà. Trong khi Pochettino muốn những pha chuyển trạng thái sắc như dao qua hàng tiền vệ thì thực tế là những đường chuyền dài vượt tuyến tới hàng tiền đạo, những người sau đó làm chậm nhịp độ tấn công vì những pha rê dắt rườm rà.
Chiến thuật của PSG tại Champions League chẳng hề giống một đội bóng lớn: 8 cầu thủ căng mình phòng ngự trong khi 3 ông sao trên hàng công đi bộ và chỉ chực chờ những pha phản công.
Cần biết PSG đứng thứ 3/32 đội ở Champions League mùa này về số pha gây sức ép (pressing) tại 1/3 đầu sân (330 lần), nhưng chỉ đứng thứ 17/32 cả về pressing khu vực giữa sân (255 lần) lẫn khu vực 1/3 cuối sân (114 lần).
Chỉ có Malmo và Sheriff pressing thấp đến vậy. Cách chơi này không thể nào đến từ một đội bóng mang tham vọng vô địch Champions League.
Tất cả những vấn đề đáng lo này của PSG, nguyên nhân chủ yếu thách thức cơ hội vô địch châu Âu của họ, đều đến từ sự hiện diện của bộ ba nguyên tử Messi, Neymar, Mbappe.
Máy quay truyền hình thường dõi theo trái bóng. Và trong các tình huống PSG lùi về phòng ngự, bộ ba Neymar, Messi, Mbappe thường biến mất trên màn hình TV.
Sẽ nhiều người cho rằng bộ ba NMM đang đọc trận đấu, đi bộ theo một chiến thuật cụ thể nhằm ghìm chân hậu vệ đối phương và chờ đợi những đường phản công bài bản.
Điều đó là không có trong thực tế.
Chín trong số mười lần Mbappe, Neymar, Messi đi bộ trên sân, là họ đang di chuyển sai hướng, hoàn toàn tự phát, và không ít lần đứng chống nạnh làm khán giả.
Thông thường họ đứng dàn hàng ngang, cách khung thành đối phương khoảng 20 mét và không chủ đích tìm đến vị trí sẵn sàng cho các đường phản công. Trong suốt trận đấu tại Etihad, nơi Man City kiểm soát hoàn toàn thế trận, các tiền đạo PSG thậm chí không làm được những điều cơ bản nhất.
Họ không mấy bận tâm đến việc phòng ngự (không ai trong số Neymar, Mbappe, Messi chặn được đường chuyền của đối phương hoặc nhiệt tình đuổi bóng). Thậm chí họ còn chạy chỗ lung tung.
Ví dụ, Ander Herrera có bóng chếch bên trái và cần một pha nước rút trong khoảng 10 mét của Messi để phá vỡ phòng tuyến Man City. Nhưng điều đó đã không xảy ra.
Mười lần cả mười, Messi sẽ giữ bóng, phối hợp bật tường hoặc rê qua rê lại. Nhưng Messi không phải người duy nhất đá futsal. Neymar và Mbappe cũng luôn cố gắng biểu diễn những pha bóng phù phiếm. Họ lộ vẻ thất vọng khi phải chuyền ngược về cho đồng đội.
Đây không phải là cách một đội bóng hiện đại hoạt động. Nói cách khác, đây là câu chuyện ngụ ngôn về ảnh hưởng của đồng tiền, hệ quả của việc người Qatar phủ vàng son nhung lụa lên PSG.
Nền tảng của bóng đá, về cơ bản vẫn là chiến thuật nhạy bén và sự hy sinh cho tập thể, những điều đang biến mất tại PSG.
PSG không còn là một đội bóng chơi thứ bóng đá nghiêm túc và thú vị. Dự án này của người Qatar không dành cho những HLV tài năng và đòi hỏi cao như Pochettino.
Nhưng giới chủ Qatar có thể nhìn vào việc PSG lọt vào chung kết và bán kết hai mùa gần đây, vào hiệu ứng truyền thông rộng lớn của bộ ba NMM, vào chức vô địch Ligue 1, để không cần phải thay đổi chiến lược của họ.
Chỉ khổ cho Pochettino hay bất kỳ HLV nào lên thay sau này, sẽ phải học cách chấp nhận thứ bóng đá không có trong sách giáo khoa.