– Jude, anh đã hủy diệt mọi sự cạnh tranh ở giải năm nay nhỉ?
– Ồ vâng, tôi đã thấy rồi. Thật tuyệt vời. Một kết quả không thể tin nổi. Tôi rất vui và muốn cảm ơn tất cả những người đã tin tưởng và bầu chọn cho mình.
– Trước anh, chưa có cầu thủ nào của Real Madrid từng giành giải Golden Boy đâu?
– Tôi có thể nói là mình biết khá rõ những người từng chiến thắng ở danh hiệu quốc tế danh giá này, vì nó ra đời đúng vào năm tôi sinh ra (2003). Tôi là cầu thủ người Anh thứ 3 giành giải sau Wayne Rooney – một trong những thần tượng của tôi – năm 2005 khi anh ấy chơi cho Man United, và Raheem Sterling năm 2014, lúc còn khoác áo Liverpool.
– Những người chiến thắng gần nhất là Pedri và Gavi, hai tiền vệ đến từ kình địch của Real Madrid là Barca. Có thể coi như anh đã chặn đứng được sự thống trị của Barca?
– Phải, và nó khiến rất nhiều người ở Madrid vui mừng, đầu tiên là ngài chủ tịch. Bản thân tôi cũng biết và đã được trải nghiệm sự đối đầu giữa CĐV của hai đội. Nhưng trên hết, tôi rất tự hào về bản thân mình. “Cậu bé vàng” là một danh hiệu tuyệt vời.
– Trong hai mùa trước, anh luôn xếp thứ hai và đứng sau một cầu thủ của Barca?
– Vâng, và đây còn là cơ hội cuối cùng của tôi nữa. Vì năm 2024, tôi sẽ không thể cạnh tranh vì vượt quá độ tuổi cho phép. Thật vui khi giành chiến thắng ở lần thứ ba này. Tôi thực sự quan tâm đến cuộc đua, vì nó là danh hiệu mà bạn chỉ có thể giành được một lần trong đời.
– Gavi từng nói rằng “Cậu bé vàng” là danh hiệu mà mọi cầu thủ trẻ trên thế giới đều muốn giành được?
– Tôi hoàn toàn đồng ý với cậu ấy. Đó là một sự thừa nhận quan trọng, một giải thưởng danh giá đã có lịch sử hơn 20 năm. Chỉ cần nhìn vào danh sách những người từng chiến thắng, tất cả đều có thể thấy được điều đó.
– Ai là người đầu tiên thông báo rằng anh là người chiến thắng?
– CLB và cha mẹ tôi, gần như cùng lúc. Lúc nghe tin, tôi thực sự hạnh phúc và phấn khích. Danh hiệu “Cậu bé vàng” sẽ tạo thêm động lực để tôi tiếp tục cống hiến và chơi tốt hơn.
– Anh muốn dành tặng danh hiệu này cho ai?
– Tôi muốn tặng nó cho tất cả mọi người. Cho những đồng đội của tôi ở Real Madrid, toàn thể thành viên của CLB, cho HLV Carlo Ancelotti, chủ tịch Florentino Perez, cho gia đình tôi: mẹ Denise, bố Mark, em trai Jobe, cho những người bạn đã “khủng bố” tin nhắn chúc mừng tôi.
Tôi sẽ không thể giành chiến thắng nếu không có mọi người, không có sự giúp đỡ và khích lệ của họ cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Tất nhiên, cũng không thể quên cả những CĐV đã luôn ủng hộ tôi.
– Không có ý gì đâu, nhưng anh có muốn nhắc đến một người cụ thể nào không?
– Nếu vậy, tôi sẽ nói đó là chuyên gia vật lý trị triệu đã giúp tôi trở lại một cách nhanh chóng và sung sức, sau ca trật khớp vai.
– Anh đã chiến thắng cả hai danh hiệu “Cậu bé vàng” phiên bản chính thức và phiên bản bình chọn trên web. Đây là một thành tích lịch sử, vì trong 20 năm trước chưa từng có cầu thủ nào giành “cú đúp”. Có vẻ như những nhà chuyên môn và các CĐV đã lần đầu có chung quan điểm nhỉ?
– Đó là điều khiến tôi càng thêm tự hào, khi khiến các phóng viên và các CĐV bóng đá cùng thống nhất quan điểm. Thật tuyệt vời!
– Mùa trước, anh đã ghi 14 bàn cho Dortmund trong 11 tháng và giờ, đã có 15 bàn và 5 đường kiến tạo chỉ trong 5 tháng khoác áo Real Madrid. Hãy nói cho chúng tôi bí mật đằng sau sự thay đổi kỳ lạ này?
– Tôi luôn nỗ lực và cống hiến hết mình trong từng trận đấu, nhưng công lớn thuộc về HLV Ancelotti. Ông ấy đã tìm ra vị trí thích hợp, trao cho tôi sự tự do trên sân và nhờ thế, tôi đã thăng hoa.
– Ancelotti thường xuyên khen ngợi anh một cách công khai, ông ấy nói rằng anh rất đặc biệt và thậm chí còn so sánh anh với Kaka?
– Phải, nhưng tôi biết tôi vẫn chưa khiến ông ấy hài lòng ở một khía cạnh.
– Đó là gì vậy?
– Tôi vẫn chưa nói được tiếng Tây Ban Nha. Thật tiếc, nhưng tôi đang gặp một số cản trở với ngôn ngữ này. Tôi phải thừa nhận là nó rất khó. Nhưng chắc chắn, tôi sẽ tiếp tục học dù phải đánh vật với nó.
– Nói về những lời hứa, anh còn muốn điều gì trong tương lai?
– Tôi là một người tham vọng và thích sự cạnh tranh. Giờ thì sau khi chiến thắng ở “Cậu bé vàng”, tôi muốn tiếp tục tăng tốc và tiến lên phía trước. Hy vọng danh hiệu này sẽ là bệ phóng để tôi giành thêm nhiều danh hiệu khác nữa.
– Thử dự đoán cuộc đua “Cậu bé vàng” năm tới nhé. Ngay lúc này, anh thấy ai là ứng cử viên sáng giá nhất?
– Dù phải loại trừ những người sinh năm 2003 như tôi vì giới hạn độ tuổi, tôi vẫn muốn gửi lời chúc mừng tới người bạn Jamal Musiala ở Bayern Munich, người xếp thứ hai. Cậu ấy từng ở chung phòng với tôi trong 3 năm ở các đội trẻ của Anh. Còn về ứng cử viên cho giải năm tới, tôi sẽ nói 3 cái tên.
Đầu tiên là Arda Guler, người vẫn chưa thể có trận ra mắt ở Real Madrid vì chấn thương. Guler là một hiện tượng, và chúng tôi đã bị “bỏ bùa” khi tập cùng cậu ấy. Tiếp đó là đồng đội cũ của tôi ở Dortmund, Jamie Bynoe-Gittens. Và cuối cùng là em trai tôi, Jobe – một tiền đạo bẩm sinh giống như cha của chúng tôi.
– Nhưng Jobe chỉ chơi cho Sunderland ở giải Hạng Nhất Anh, và theo quy định thì cậu ấy không đủ điều kiện?
– Hiện tại thôi. Nhưng nếu Sunderland giành quyền lên Premier League, hãy để mắt tới cậu nhóc đó.