Nhưng hễ cách chơi quen thuộc ấy không dẫn đến bàn thắng, thì lập tức xuất hiện câu hỏi “chuyền để làm gì”. Kết quả kỳ này là 0-0, trước đội khách Benfica, ở Champions League. Trước đó là trận thắng Espanyol 1-0 ở La Liga. Bàn duy nhất đến từ một quả phạt đền gây tranh cãi.
Tiqi-taca, ngay giữa lúc đỉnh cao, với Xavi là nhân vật trung tâm, vẫn chỉ là liều thuốc ngủ nếu như nó không có tính đột biến. Đấy là thuốc ngủ dành cho người xem. Chứ với đối thủ, đấy lại là chuyện cầu được ước thấy. Cách khung thành 30m trở lên, đối thủ cứ để cho các tiền vệ như Xavi mặc sức “đập, nhả” với nhau, một cách vô hại.
Giá trị của cách chơi ấy trước tiên lại nằm ở khía cạnh phòng ngự. Bóng cứ ở trong chân cầu thủ Barcelona thì đối phương lấy đâu ra cơ hội ghi bàn? Còn nếu đối thủ cũng không nhất thiết phải ghi bàn, thì đấy lại là chuyện khác nữa. Trong hoàn cảnh như thế, chẳng bao giờ lạ nếu như trận đấu kết thúc với tỷ số 0-0.
Đấy là Tiqi-taca ở đỉnh cao. Có tài thánh đi nữa, Xavi cũng không hy vọng xây dựng cho Barcelona lối chơi như thế, chỉ sau vài ngày huấn luyện. Trước mắt, chỉ có thể nói, ông muốn đội Barcelona này chơi như thế. Xavi nói ông hài lòng với những gì Barcelona vừa thể hiện trong trận gặp Benfica – trừ kết quả cụ thể. Rồi ông hứa hẹn: Barcelona này sẽ thắng Bayern Munich trong trận đấu khép lại vòng bảng. Hoặc ít ra là “có thể thắng”.
Thắng Bayern, trong bất cứ hoàn cảnh nào, đều không bao giờ là chuyện người ta có thể đảm bảo. Cho dù Xavi có truyền đạt được những chỗ cốt lõi để cầu thủ Barcelona nhanh chóng nâng tầm lối chơi hiện thời, có thêm yếu tố hiểm hóc trong những đường chuyền cuối cùng, trong vòng 2 tuần sắp tới, thì họ cũng đành trông chờ may mắn mới thắng nổi Bayern.
Có khi, hy vọng ở con đường khác còn dễ hơn: Benfica không thắng Dynamo Kiev trong loạt trận cuối. Suy cho cùng, điều gì mà không thể xảy ra trong môn bóng đá. Giả sử kịch bản Barcelona thua Bayern nhưng Benfica không thắng Dynamo Kiev trở thành hiện thực, có khi thiên hạ lại phán cái câu quen thuộc: may mắn chỉ đến với những người xứng đáng!
Trước mắt, giới hâm mộ Barcelona hãy tạm chấp nhận, rằng Xavi như thế đã là được việc rồi. Nhìn từ khía cạnh tích cực, Barcelona của Xavi đã không thua, trước đối thủ mà họ thua đến 0-3 ở trận lượt đi.
Vẫn còn hy vọng, tức đây đã là khác biệt quá lớn so với hoàn cảnh giả định, rằng Barcelona lại thua Benfica ở trận lượt về này. Trong rất nhiều trường hợp, khác biệt quan trọng nhất ở xuất phát điểm của một trận đấu, hay một loạt trận, chỉ là người ta có còn hy vọng hay không.
Hồi Xavi và đồng đội thắng liên tiếp 4 trận knock-out với tỷ số 1-0 và lên ngôi vô địch World Cup 2010, người ta chỉ ngưỡng mộ chứ đâu ai hỏi họ “chuyền để làm gì”. Cũng chỉ là “hên xui” cả thôi, dù mức độ có thể khác nhau!