Sau nhiều lần đàm phán, West Ham đã “ép” giá thành công Arsenal trong vụ Declan Rice. Cụ thể, Pháo thủ phải trả 105 triệu bảng để ký hợp đồng với Rice từ The Hammers. Con số đó đưa Rice trở thành cầu thủ có phí chuyển nhượng cao nhất lịch sử Ngoại hạng Anh.
Và không mất nhiều thời gian, HLV David Moyes lập tức muốn sử dụng khoản tiền chuyển nhượng này để đem về các tân binh. Với việc đội bóng của ông suýt phải xuống hạng ở Premier League mùa trước, Moyes rất muốn nâng cấp hàng thủ của mình.
Mục tiêu hàng đầu của West Ham lúc này là Maguire, tuyển thủ Anh đang không nằm trong kế hoạch của Erik ten Hag tại Old Trafford. Quỷ đỏ đã sẵn sàng bán cựu thủ quân của họ chỉ 4 năm mua Maguire về từ King Power, với khoản phí kỷ lục 80 triệu bảng.
Cầu thủ người Anh sa sút phong độ thê thảm ở Old Trafford mùa trước, chỉ ra sân 16 lần ở Premier League. Anh giờ chỉ còn là phương án dự bị cho cặp trung vệ số một Lisandro Martinez và Raphael Varane trong thứ tự ưu tiên của Ten Hag. Chưa hết, giờ Ten Hag còn muốn ký hợp đồng 1 năm với lão tướng Jonny Evans, khiến cho vị trí của Maguire càng không được đảm bảo.
Vấn đề ở chỗ, dù có trong tay số tiền 105 triệu bảng nhờ bán Rice, nhưng West Ham chỉ xem xét việc ký hợp đồng với Maguire theo dạng mượn thay vì mua đứt. Họ thậm chí còn định dùng 50 triệu bảng mua cả Maguire lẫn McTominay và đương nhiên đã bị MU từ chối. Phía Quỷ đỏ chỉ đồng ý bán Maguire với giá dao động từ 30 đến 40 triệu bảng, còn McTominay sẽ không dưới con số 50 triệu bảng.
West Ham còn từng hỏi mua Conor Gallagher (Chelsea), Joao Palhinha (Fulham), James Ward-Prowse (Southampton) nhưng đều không thành công. Đơn giản bởi con số mà West Ham đưa ra quá thấp hoặc không thỏa mãn yêu cầu của đối tác. Chẳng hạn, West Ham đặt 40 triệu bảng để thuyết phục Fulham nhả Palhinha, nhưng câu trả lời phải 80 triệu bảng mới mua được ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Mùa giải mới sắp khởi tranh, trong khi đó, West Ham vẫn chưa thể mang về ngôi sao nào chất lượng. Điều này ảnh hưởng rất lớn tới quá trình chuẩn bị của HLV David Moyes với quyết tâm giành thành tích cao ở mùa tới. Ở thời điểm này, West Ham phải chấp nhận mua cầu thủ với giá cao hơn thực tế hoặc chấp nhận dùng những cầu thủ trẻ từ học viện. Rõ ràng, hậu quả của việc West Ham “ép” giá Arsenal ở thương vụ Rice đã để lại những rắc rối lớn hơn người ta tưởng.