Nhìn vào danh sách xuất phát trên sân London, có thể thấy ngay, đấy là đội hình B của Arsenal. Declan Rice, Saka, Odegaard, Saliba, Martinelli ngồi dự bị, David Raya thậm chí không được đăng ký. Tuy nhiên, những con người xuất phát cũng hoàn toàn không phải kẻ vô danh.
Trong khung gỗ, Ramsdale trở lại. Hàng tứ vệ không hề tệ khi Gabriel đá cặp với cầu thủ đang lên Kiwior. Cánh phải vẫn là Ben White, còn cánh trái là chuyên gia thoát pressing và luân chuyển bóng hàng đầu của Mikel Arteta: Zinchenko. Phía bên trên, Jorginho, Havertz, Vieira, Nelson, Trossard và Nketiah cũng đều là những cầu thủ có “số má”.
Tuy nhiên, khi những con người có chất lượng không tệ này kết hợp với nhau tạo ra một tập thể tệ. Arsenal chủ động biến mất hoàn toàn, chỉ để lại một đội bóng nhút nhát, lép vế hoàn toàn trước sức mạnh của Paqueta, Kudus, Soucek, Alvarez.
HLV David Moyes cho thấy kinh nghiệm khi sử dụng một đội hình đậm “cơ bắp” để khắc chế những đôi chân kỹ thuật nhưng mỏng manh bên phía đối thủ. Tuyến giữa của Arsenal, với vị trí tiền vệ trụ Jorginho, bị xuyên thủng nhiều nhất. Cầu thủ người Italia bộc lộ rõ hạn chế về tranh chấp và liên tục để đối phương vượt qua.
Ramsdale tội nghiệp trong ngày trở lại thi đấu. Cả 3 bàn thua đều không có lỗi của anh khi bị đồng đội phản lưới, rồi bóng đập chân đổi hướng. Ramsdale không có lỗi nhưng những người đứng trước mặt anh thì có. Từ White, Zinchenko tới Gabriel đều chơi dưới sức trong những tình huống tranh chấp, dẫn tới việc các chân sút West Ham ghi bàn rất dễ dàng.
Đặc biệt, trong bàn thắng thứ 2 của Kudus, chỉ với một pha ngoặt bóng khá đơn giản, cựu cầu thủ Ajax “bẻ lưng” Zinchenko, rồi sút bóng qua hai chân Gabriel đưa bóng vào góc xa khiến Ramsdale bó tay. Cả Zinchenko và Gabriel đều có thể làm tốt hơn rất nhiều nếu chơi quyết liệt hơn, nhưng rất tiếc, không có “nếu” ở thực tại. Khi HLV Arteta lục tục tung những nhân sự tốt nhất vào sân trong hiệp 2 như Rice, Martinelli, Saka, Odegaard thì thế trận đã an bài. Khoảng cách quá sâu và Pháo thủ không thể san lấp được.
Từ trận thua này, có thể thấy chất lượng giữa đội hình B và A của Arsenal cách nhau quá xa. Không chỉ từ cá nhân mà đến khâu tổ chức, tất cả đều xuống cấp. Như bài học rút ra từ mùa trước, để đua vô địch đường trường với Man City, Arsenal cần chiều sâu lực lượng. Nhưng không chỉ là số lượng, mà còn cả chất lượng.
Nếu không thể thắng West Ham bằng đội hình B, thì Arteta sẽ lại phải cày ải liên tục đội hình A. Câu chuyện sẽ lại trở về 1 năm trước, và kết cục có lẽ cũng không khác gì. Hãy nhớ, Man City vẫn đang thi đấu với “chấp” De Bruyne và họ thật sự cũng chẳng phụ thuộc quá sâu vào bất cứ cá nhân nào. Đặc biệt, hàng thủ của City chính là điểm mạnh nhất, khi có thể lắp cả 4 trung vệ vẫn hoạt động trơn tru.
Man City tiết kiệm được rất nhiều với những cầu thủ đa dụng, hoặc được Pep Guardiola khai sáng sự đa nhiệm. Trong khi đó, Arsenal của Arteta vẫn chưa tiến được vào cảnh giới đó!