Khi Daniel Levy công bố Jose Mourinho sẽ trở thành HLV vào tháng 11/2019, ông ta nghĩ rằng mình đang có được một trong những HLV giỏi nhất thế giới, một nhà chinh phục danh hiệu. Ông ta đã cực kỳ sai lầm và đã khiến Tottenham mất đi vị thế top 4 và những năm đỉnh cao của một số ngôi sao.
Tuần này, sau gần 2 năm trôi qua, Levy cuối cùng lại có một cảm giác “De javu” của tháng 11/2019. Mourinho không còn là một trong những HLV giỏi nhất thế giới khi ông đến Tottenham, nhưng Antonio Conte chắc chắn vẫn có thể được coi là như vậy. Conte là người khả dĩ nhất trong thế giới bóng đá hiện nay có thể bảo chứng với các danh hiệu, một mẫu HLV na ná Pep Guardiola.
Trong 10 năm qua, Conte đã trải qua 7 mùa cầm quân và giành được 5 chức vô địch giải đấu với 3 CLB khác nhau. Ông không phải là khái niệm vĩ đại trong quá khứ mà đang ở đỉnh cao sự nghiệp của mình.
Kể từ tháng 5/2021, đã có rất nhiều lời bàn tán về “DNA của Tottenham”, “thứ bóng đá tự do” và “sự tin tưởng vào các cầu thủ trẻ” một lần nữa. Điều đó có ý nghĩa đối với Levy, khi nhắc nhở những CĐV Spurs hoài niệm về một thời hạnh phúc hơn, hòa thuận hơn dưới thời Mauricio Pochettino, người đã hứa với họ rằng tương lai sẽ tươi sáng.
Nhưng Conte đưa ra một lời hứa khác. Tại sao phải cố gắng xây dựng lại với hy vọng vô địch trong 3 hoặc 4 năm khi có thể cố gắng giành danh hiệu ngay bây giờ? Tại sao lại cố gắng tái hiện quá khứ hoặc lập kế hoạch cho tương lai khi có thể dốc toàn lực cho hiện tại?
Khi Tottenham bổ nhiệm Nuno Espirito Santo vào tháng 6/2021, thật kỳ lạ khi họ đã chọn một người không chỉ vi phạm lời hứa của họ về “thứ DNA của Tottenham” mà còn không có thành tích vô địch nào trong lý lịch. Nhưng Conte thì khác. Đây là một HLV đáng để bạn chờ đợi những lời hứa.
Dễ dàng khi nói rằng Conte chỉ hay vô địch vì ông toàn quản lý các đội thành công. Nhưng hãy nhìn kỹ hơn, chúng ta sẽ thấy rằng, có thể những đội đó chỉ thành công nhờ được Conte huấn luyện họ.
Khi Conte tiếp quản Juventus vào Hè 2011, Bà đầm già đã không giành được Scudetto hợp pháp kể từ năm 2003, nhưng HLV này giúp CLB thu về 3 Scudetto liên tiếp, tạo ra một mùa giải hay nhất trong lịch sử Serie A với 32 trận thắng và 102 điểm vào năm 2014.
Sau đó, ông chia tay CLB để dẫn dắt ĐT Italia. Khi Conte tiếp quản Chelsea ở mùa 2016/17, CLB vừa trải qua mùa giải tồi tệ nhất trong 20 năm. Nhưng Conte đã mang về chức vô địch Premier League ngay mùa giải đầu tiên, và FA Cup trong mùa giải tiếp theo đồng thời cũng là mùa giải cuối cùng tại Premier League.
Nhưng đỉnh cao vẫn là khi Conte đến Inter Milan vào năm 2019, trong bối cảnh khủng hoảng tài chính. Ông đã giúp CLB này giành được Scudetto đầu tiên kể từ năm 2010 vào tháng 5 vừa qua, chấm dứt một thập kỷ thống trị Serie A của Juventus mà chính ông là người đã bắt đầu.
Rõ ràng, Conte không ngại thử thách hay đảm nhận một công việc nặng nhọc. Và chỉ vì cuối cùng ông đem lại một danh hiệu mà công việc nặng nhọc ấy lại được coi là đơn giản, không chút khó khăn.
Tình huống mà Conte thừa hưởng từ Nuno có độ khó khăn hơn bất cứ điều gì ông đã nhận được trước đây ở vai trò HLV. Tottenham có những tên tuổi nhưng nhiều người trong đó không còn ở tình trạng tốt để sử dụng cho cuộc chinh phục danh hiệu nữa. Họ đã suy thoái trong những năm qua.
Song, Tottenham vẫn có 2 trong số những tiền đạo xuất sắc nhất của Premier League là Harry Kane và Son Heung-min, lần lượt ở tuổi 28 và 29, và cả hai đều vẫn còn rất nhiều thời gian trong hợp đồng. Ngoài ra, trục dọc kinh nghiệm gồm Hugo Lloris, Eric Dier và Pierre-Emile Hojbjerg.
Họ còn có Cristian Romero, một trong những hậu vệ trẻ thú vị nhất thế giới; có Tanguy Ndombele và Giovani Lo Celso, hai tiền vệ tài hoa nhưng chưa thể hiện hết mình trong màu áo Tottenham.
Chỉ riêng Kane và Son – đừng bận tâm đến những cầu thủ đang ở độ tuổi đỉnh cao khác – đủ làm lý do đủ để thúc đẩy một HLV có thể nâng cấp trình độ của một CLB. Những cầu thủ như thế thường không có nhiều, cho dù không phải là tốt nhất.
Kane và Son sẽ có ích khi HLV lên được kế hoạch tổng thể cho mùa giải 2022/23? Conte sẽ cung cấp cho Spurs một thứ mà gần đây nhất là trận thua Man United trên sân nhà vào đêm thứ Bảy vừa qua, dường như đã mất đi mãi mãi: khả năng đưa Kane và Son trở lại một đội bóng chiến thắng.
Những gì Tottenham đã đánh mất trong 2 năm qua là bản sắc. Những cầu thủ của Spurs muốn có một kế hoạch về việc nâng cao năng lực ghi bàn. Họ muốn một HLV mà họ có thể tin tưởng, có ý thức về mục đích chung và kết nối toàn đội.
Đây là những gì họ đã có dưới thời Pochettino, mặc dù trên thực tế, vào thời điểm trận chung kết Champions League với Liverpool vào tháng 6/2019, mọi thứ bắt đầu bị xói mòn và dần biến mất. Đến mùa thu năm ấy, mọi thứ đổ bể và không còn gì nữa.
Đây là lúc Pochettino bị sa thải và Mourinho đến – một canh bạc lớn nhất, và cũng tồi tệ của Levy. Nếu đưa Mourinho đến để phục vụ mục đích danh tiếng, vị thế và sự chú ý thì Levy đã thất bại thảm hại. Còn nếu vì mục đích bóng đá, đưa đội bóng đến các danh hiệu thì xứng đáng dùng từ thảm hoạ để mô tả.
Phương pháp của Mourinho đã lỗi thời so với những gì mà Spurs đã từng sử dụng dưới thời Pochettino. Các cầu thủ cảm thấy rằng họ thiếu một kế hoạch để ghi bàn, thiếu cường độ tập luyện và không phản ứng tốt với những hành động khiêu khích tâm lý của HLV mới. Thay vì nâng tầm để vô địch, Tottenham đã sa sút xa hơn.
Việc bổ nhiệm Nuno vào tháng 6/2021 chỉ khiến sự thiếu hụt về bản sắc chơi bóng càng thêm rõ rệt, khi Spurs trở thành đội bóng kém sáng tạo thứ hai trong giai đoạn đầu của Premier League 2021/22. Tập thể này trông giống các nhóm rời rạc, chỉ trông chờ Kane hoặc Son làm được điều gì đó. Không còn gì khác.
Nhưng tất cả những điều đó giờ đã thành quá khứ. Bởi lẽ, sau 2 thất bại liên tiếp, Tottenham đã có được một cam kết tốt đến mức đáng chờ đợi. Một số nguồn lực sẽ được sử dụng ngay bây giờ, một số sẽ đến vào tháng Giêng, và sau đó, Conte có thể được cung cấp nhiều thứ khác cần thiết.
Khi Conte lần đầu tiên nộp hồ sơ cách đây 5 tháng, ông đã gây ấn tượng với CLB về kế hoạch đưa đội bóng trở lại vị thế ngay trên sân cỏ. Đây là điều mà Tottenham thiếu trong những năm gần đây. Với Conte, họ có một HLV có quan điểm rõ ràng về cách chơi bóng đá – có tổ chức, năng nổ và cường độ cao – và một loạt các phương pháp để chỉ cho các cầu thủ cách làm điều đó.
Đó là những gì Spurs nghĩ rằng họ đã có được với Mourinho, chỉ để thấy rằng thứ bóng đá của HLV này phù hợp với những năm 2000 hơn là của thập niên 202x. Nhưng 2 năm sau khi quyết định CLB cần một HLV tên tuổi để giúp thực hiện bước cuối cùng đến thành công, cuối cùng họ đã có một người. Chỉ không phải là HLV mà họ từng nghĩ tới.