Những lời bào chữa của Klopp rằng “nếu Alexander-Arnold không phòng ngự giỏi thì anh ấy đã không được chọn thi đấu” làm dấy lên nghi vấn về sàn chuyên môn ở Anfield, cũng như định nghĩa “giỏi” của chiến lược gia người Đức.
Lẽ ra Klopp không nên nói gì bởi từng lời của ông bây giờ chẳng khác nào cái cớ để người hâm mộ soi mói từng cử động của Alexander-Arnold.
Với những fan Liverpool từng chê cười Harry Maguire, họ không nghĩ đến một ngày hậu vệ xuất sắc nhất của mình cũng chịu hoàn cảnh tương tự: Bị cả đất nước bắt nạt. Không sai, là bắt nạt tập thể. Alexander-Arnold đang trở thành “Maguire 2.0” khi đến… thở cũng khiến nhiều người ngứa mắt.
Và trong một hoàn cảnh độc hại như thế, chẳng cầu thủ nào có thể chơi tốt và coi như không có gì. Bằng chứng mới nhất là màn thể hiện đáng quên tiếp theo của Trent trong 90 phút gặp Brighton.
Alexander-Arnold mắc lỗi trực tiếp ở bàn thua thứ nhất, mắc lỗi vị trí ở bàn thứ hai. Ở mặt trận tấn công, hậu vệ 23 tuổi rất nỗ lực, tạt rất nhiều và suýt chút nữa đã kiến tạo cho Roberto Firmino. Alexander-Arnold cũng thử tài thủ môn Robert Sanchez bằng một cú sút phạt nguy hiểm ở cuối trận.
Nhìn chung, đây vẫn là Alexander-Arnold như ngày nào, chỉ là Liverpool không thắng. Đặt trong một bối cảnh lớn hơn là phong độ của The Reds tệ từ đầu mùa, thì Alexander-Arnold càng bị soi hơn dưới kính hiển vi.
Trong bài phát biểu của Klopp trước trận, ông có 1 ý đúng mà không người nào phủ nhận được là phong cách của Alexander-Arnold rất hợp với lối chơi của Liverpool. Chỉ là một hậu vệ phải nhưng can thiệp vào toàn bộ trận đấu, từ chuyền xuyên tuyến, tạt bóng, đảo cánh, đá phạt trực tiếp, đá phạt góc, sút xa…
Alexander-Arnold không khác gì một tiền vệ sáng tạo nhưng được đặt ở hành lang phải. Ở thời đỉnh cao của Liverpool, khi mà các mắt xích đều ăn khớp, Klopp thú thật cũng không cần Alexander-Arnold phải phòng ngự quá giỏi bởi đóng góp ở mặt trận tấn công của anh là sự bù trừ thỏa đáng.
Nhưng bây giờ, khi mà các đồng đội không thể “gánh” cả nhiệm vụ phòng ngự của Alexander-Arnold, thì các vấn đề mới lộ ra nhiều hơn. Nhưng xin nhắc lại, chúng không mới, và Alexander-Arnold cũng không phải một con người khác.
Trước Brighton, Alexander-Arnold chạm bóng 79 lần, đứng thứ 2 Liverpool chỉ sau Thiago (88). Liverpool không thắng không phải vì Alexander-Arnold phòng ngự kém, họ không thắng bởi Alexander-Arnold không giúp họ ghi được nhiều bàn hơn mà thôi.
Vậy nên làn sóng đòi tẩy chay Alexander-Arnold ra khỏi đội hình chính của Liverpool thật nực cười. Klopp chắc chắn sẽ không làm thế, có thể bởi ông không còn lựa chọn tốt hơn, nhưng phần nhiều vì ông không muốn thừa nhận mình sai và toàn bộ lối chơi chung, chứ không phải phong độ cá nhân, có vấn đề. Nhìn chung thì nếu bạn cứ đổ mọi lỗi lầm cho Trent, thì tư duy của bạn và Klopp sẽ luôn lệch nhau. Điểm nhìn cho thực tại của Liverpool giữa 2 người là khác nhau hoàn toàn.
Bây giờ, đặt trường hợp Klopp thay Alexander-Arnold bằng một hậu vệ thiên về phòng ngự, hãy thử tưởng tượng Liverpool lúc đó? Họ sẽ thăng hoa, hay còn… thảm hơn? Liverpool được cấu trúc để tấn công chứ không phải phòng ngự. Vậy nên khi hàng công khủng hoảng, với Nunez và Jota ngồi dự bị, Salah tịt ngòi, thì đội bóng này sẽ luôn tù túng. Mấu chốt ở đây là đẩy được sức ì trên hàng công, chứ không phải loại đi một hậu vệ giúp tấn công.
Sắp tới, Liverpool sẽ đụng độ cả Arsenal và Man City ở Ngoại hạng Anh, xen lẫn 2 trận gặp Rangers ở Champions League. Nhiều người nói đùa rằng các tiền đạo tốc độ của Arsenal, City và Rangers đang “liếm mép” trước ngày tấn công thẳng vào vị trí của Alexander-Arnold. Nhưng ai đến thì Klopp và Alexander-Arnold sẽ đón thôi!