Một đứa trẻ ngoan
Ở tuổi 19, Garnacho đã làm đồng đội của Cristiano Ronaldo và Lionel Messi. Anh có suất đá chính trong đội hình gã khổng lồ nước Anh, MU và ghi một trong những siêu phẩm đẹp nhất lịch sử Premier League. Thành công đến quá nhanh với chàng tiền đạo Argentina khiến nhiều người lo sợ anh sẽ chệch hướng.
Gương mặt góc cạnh, mái tóc sáng màu và việc công khai thần tượng Ronaldo dù thi đấu cho ĐT Argentina làm Garnacho trở thành cái gai trong mắt nhiều người. Họ gán lên anh những đặc điểm như kiêu ngạo, tự mãn, khó gần, tiếng Tây Ban Nha là “Chulo” hoặc “chulito”. Nhưng khi những điều này đến tai Gabriel Sandin, ông chỉ bật cười.
Sandin là giáo viên chủ nhiệm của Garnacho tại ngôi trường Colegio Arenales ở thị trấn Arroyomolinos, cách Madrid về phía Nam khoảng một giờ lái xe. Garnacho lấy quốc tịch Argentina theo người mẹ Patricia Ferreyra Fernández nhưng anh được sinh ra ở Tây Ban Nha và lần đầu biết đến bóng đá ở Arroyomolinos. “Một cậu bé ngoan, luôn chăm chỉ làm bài tập về nhà”, Sandin nhớ lại những ấn tượng về cựu học sinh nổi tiếng. “Alejandro rất hướng ngoại, luôn làm mọi thứ hết mình và đối xử rất tốt với bạn bè. Cậu ấy ở với chúng tôi đến năm 13 tuổi và luôn đạt điểm cao”.
Esther Martin, giáo viên dạy môn nghệ thuật tỏ ra bất ngờ khi có người nói rằng Garnacho là “Chulo”. “Đó là một cậu bé rất thân thiện, luôn giơ tay phát biểu trong lớp. Các bạn bè yêu quý Alejandro, đặc biệt là trên sân bóng. Ngay từ khi còn nhỏ, Alejandro đã là một cầu thủ tài năng và đứa trẻ nào cũng muốn chơi cùng. Hơn nữa, làm gì có ai khó gần mà có thể viết chữ đẹp được chứ? Alejandro viết chữ tuyệt đẹp, rất xuất sắc”.
Còn với Israel Moreno, giáo viên dạy môn thể dục, cú “xe đạp chổng ngược” của Garnacho vào lưới Everton đã manh nha từ ở đây. “Tôi đã chứng kiến cậu ấy làm điều đó nhiều lần ở sân ngoài kia”, Moreno chỉ ra cửa sổ. “Lúc nào cũng thế, Alejandro luôn bước vào mỗi trận bóng với sự nghiêm túc lớn nhất. Đấy chính là sự khác biệt vì sao Alejandro có thể trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Alejandro chính là hình mẫu cho em trai Roberto luôn ngưỡng mộ người anh của mình”.
“Một cậu bé can đảm”, một người mặc áo blouse trắng lên tiếng. Đó là, Raquel Carbone, nhân viên y tế của trường. “Mỗi khi bị thương, Alejandro luôn cố gắng nài nỉ rằng cậu không sao và có thể tiếp tục thi đấu. Một đứa trẻ mạnh mẽ với tích cách kiên cường, Alejandro rất thích giúp đỡ người khác”.
Tổng hợp những ý kiến trên, Sandin cho biết: “Chúng tôi đã nói với nhau rất nhiều và thực sự bất ngờ về hình ảnh mà truyền thông đang miêu tả Alejandro. Cứ như thể cậu ấy đến từ một khu phố tồi tệ hay phải trải qua chuyện gì tiêu cực. Sự thật đây là một học sinh rất tốt, một chàng trai tuyệt vời”.
Mối liên kết chặt chẽ với Arroyomolinos
Arroyomolinos là một thị trấn đã trải qua thời kỳ bùng nổ xây dựng. Những ngôi nhà, trường học, những con đường… tất cả đều mới mẻ. Trong một sân chơi của trường tiểu học bên kia thị trấn, Hugo Alonso Garnacho đang huấn luyện 4 đứa trẻ ở CLB bóng đá sau giờ học. Hugo là anh họ của Alejandro – mẹ anh là chị gái của cha Alejandro, ông Alex. Hugo đã tới Manchester để xem Alejandro thi đấu cho đội U23 và mới nhất là ở Old Trafford cho đội một.
Hugo lớn hơn người em họ nổi tiếng của mình 1 tháng tuổi và nói tiếng Anh rất tốt. “Tôi đã chơi với cậu ấy khi còn nhỏ. Tôi từng đối đầu với Alejandro trên sân bóng và nhận ra nên chung đội với cậu ấy thì tốt hơn”, Hugo hài hước. “Thực tế, công việc của tất cả chúng tôi là chuyền bóng cho Alejandro và cậu ấy sẽ làm nốt phần còn lại. Tôi không phóng đại đâu, bạn có thể hỏi bất kỳ ai ở cùng độ tuổi. Trong vòng vài năm, Getafe đã phát hiện ra Alejandro và cậu ấy đã tới ở học viện của họ”.
Từng chơi cho lứa trẻ Tây Ban Nha nhưng cuối cùng chọn đại diện cho ĐT Argentina, Garnacho vẫn luôn không quên Arroyomolinos là quê nhà của mình. Anh trở về đây thường xuyên để gặp lại người thân và bạn bè.
Là người rất thân với Garnacho nên Hugo cũng rất ngạc nhiên khi cậu em họ bị miêu tả như một đứa trẻ lêu lổng ngoài đường phố. “Cậu ấy đã sống ở đây suốt thời thơ ấu. Tôi đọc được ở đâu đó về việc cậu ấy xuất thân từ một gia đình nghèo nhưng tôi có thể nói với bạn rằng tôi là một phần của gia đình đó và đó là một gia đình hết sức bình thường. Không nghèo cũng không giàu. Chỉ là một gia đình bình thường thôi”.
Trên đường phố Arroyomolinos, đã có những đứa trẻ mặc áo số 17 của MU vui đùa cùng với những đứa trẻ khác mặc áo Messi, Ronaldo hay Neymar. Tại vùng ngoại ô này, tất cả vẫn nói về Garnacho mỗi ngày. Chàng trai này là người hùng địa phương và anh luôn được chào đón. Tại vùng đất chưa từng có một ngôi sao bóng đá nổi tiếng nào, Garnacho chính là niềm hi vọng số 1 của người dân Arroyomolinos. Họ không trách Garnacho rời đi quá sớm, mà luôn thầm chúc anh “chân cứng đá mềm” giữa thế giới bao la ngoài kia. Như Hugo nói: “Nếu muốn trở thành người giỏi nhất, bạn phải thi đấu cùng với những người giỏi nhất”.
Deportivo Municipal Arroyomolinos là đội bóng đầu tiên của Garnacho Deportivo Municipal Arroyomolinos là ví dụ điển hình vì sao Tây Ban Nha là một cường quốc bóng đá. CLB này được chính quyền địa phương tài trợ, với 875 đứa trẻ thi đấu ở 44 đội nam và 4 đội nữ theo mô hình chuyên nghiệp. Phòng truyền thống của Deportivo Municipal Arroyomolinos có rất nhiều danh hiệu, bên cạnh bức ảnh của Garnacho và đội hình năm 2010. |