Trong lịch sử Ngoại hạng Anh, chỉ có MU và Man City từng giành “cú ăn 3 danh hiệu lớn” (trong đó bao gồm chức vô địch Ngoại hạng Anh). Chiến tích của MU lẫy lừng hơn, khi bao gồm cả Champions League, trong khi City là toàn thắng cả 3 đấu trường quốc nội.
Nhưng Liverpool đang đứng trước cơ hội tạo nên kỷ lục vô tiền, vượt qua cả 2 đội bóng thành Manchester. Với một đội bóng tham vọng như The Reds, họ tham gia mọi giải đấu với tâm thế phải vô địch. Chỉ là theo thời gian, mọi thứ biến đổi nhiều. Nhưng vào lúc này, tất cả đều đang ủng hộ để thầy trò Jurgen Klopp đi vào ngôi đền danh vọng.
Liverpool vốn đã vô địch Cúp Liên đoàn, họ vừa vào chung kết FA Cup, gặp đội yếu nhất ở vòng bán kết Champions League, và chỉ kém Man City đúng 1 điểm ở Ngoại hạng Anh. Nói về khả năng “ăn 4” của Liverpool, nó còn cao hơn cơ hội giành “cú đúp” của City (đội phải đối đầu với Real Madrid ở cúp châu Âu).
Nhưng như đã nói ở trên, vị thế của Liverpool trước và sau trận bán kết FA Cup không khác gì nhau, họ vẫn có cơ hội “ăn 4”, nhưng cũng có nguy cơ chỉ có 1 chiếc Cúp Liên đoàn an ủi mùa giải mà thôi. Đó chính là cái thú vị của bóng đá, nơi mà khả năng dù nhiều cũng không hẳn là sự thật.
Ở đây, sinh ra một thứ tiêu chuẩn kép. Những cầu thủ chuyên nghiệp phải thi đấu tự tin, và quyết tâm vô địch ở mọi giải đấu tham dự, đặc biệt là khi đã đi đến những vòng đấu cuối cùng như này. Nhưng họ lại không được khuyến khích nghĩ về “tổng” số cúp mà mình có thể đạt được. Đây thực tế liên quan nhiều hơn tới tâm linh, chứ không phải chuyên môn.
Dù có là HLV, bạn đơn giản là không thể bắt cầu thủ của mình phải nghĩ gì và không được nghĩ gì. Cái đầu của họ “nảy số” theo hoàn cảnh, và với tâm thế một đội mạnh, họ có quyền mơ mộng.
Có thể thấy rõ điều đó thông qua phát biểu của các thành viên Liverpool. Klopp dè dặt khi nhận được câu hỏi về “cú ăn 4”: “Tôi nghĩ trận đấu với Man City cho thấy sự bất khả thi cho mục tiêu đó là như thế nào. Đúng là chúng tôi đã vượt qua City nhưng 3 ngày sau, chúng tôi phải gặp MU, đội vừa thắng và đang rất quyết tâm đua tranh với Arsenal và Tottenham cho chiếc vé dự Champions League.
Rồi sau đó vài ngày, chúng tôi lại gặp Everton… sau đó là Villarreal, và đấy chắc chắn không phải một trận giao hữu đâu. Tiếp đó là Newcastle với đầy đủ những nguy hiểm rình rập. Mọi thứ cực kỳ căng thẳng và khả năng rất thấp là đội bóng có thể thắng toàn bộ. Nhưng thú thực là tôi không quan tâm. Chỉ là hãy chiến đấu, cố gắng thắng trận tiếp theo và chờ xem chúng tôi đạt được những gì cho tới cuối mùa”.
Tính chi tiết, Liverpool sẽ phải thi đấu tối đa 11 trận nữa để hoàn thành giấc mơ của mình. “Chúng tôi còn rất nhiều trận và sẽ làm hết sức có thể”, Mane tự tin hơn Klopp một chút.
Từ nay tới 28/5 – thời điểm diễn ra trận chung kết Champions League, có tổng cộng 40 ngày. Tính trung bình, Liverpool phải chơi mỗi trận sau khoảng 3,6 ngày. Mật độ khủng khiếp như thế, với những thử thách mà Klopp vừa nêu, thì thật sự rất khó để thắng hết.
Pep Guardiola cũng không nghĩ là Man City có thể thắng hết, nên đã rút ra bài học sau hàng loạt thất bại các mùa trước, đó là đừng “tham bát bỏ mâm”. Phần nào đó, City đã chơi theo kiểu “biết trước” thất bại ở bán kết FA Cup. Pep có tới 7 sự thay đổi so với trận gặp Atletico Madrid, với 3/5 cái tên ở hàng thủ. Rõ ràng, Pep ý thức được mình đang đứng trước một canh bạc mà không thể tất tay. Ông đã lựa chọn cách buông bỏ FA Cup, để dồn lực hoàn thành mục tiêu to lớn hơn.
Giờ thì cơ hội của City giảm xuống còn “ăn 2”, còn của Liverpool vẫn là “ăn 4”. Và đi vào cụ thể, Liverpool có đủ thực lực để hoàn tất mục tiêu này. Và cơ sở đó là sự dồi dào, phong phú ở khâu nhân sự.
Hành trình “ăn 4” của Liverpool đang chứng kiến quãng khô hạn dài miên man của Mo Salah kể từ khi cập bến Anfield. Lần gần nhất tiền đạo người Ai Cập nổ súng cho Liverpool là từ 12/3, tức là cách đây hơn 1 tháng. Và chỉ thiếu 6 ngày nữa, Salah sẽ đạt “mốc” chỉ ghi đúng 1 bàn suốt 2 tháng, cho cả cấp độ CLB lẫn ĐTQG.
Tiền đạo chủ lực có phong độ thất vọng như thế, mà Liverpool vẫn đi đúng hướng, chứng tỏ họ không phụ thuộc vào bất cứ cá nhân nào. Trái ngược hoàn toàn với mùa trước, Liverpool không hứng chịu ca chấn thương nặng nào. Họ đang có đầy đủ lực lượng trước chặng nước rút cuối mùa, và điều quan trọng là gần như tất cả đều có phong độ cao.
Ibrahima Konate vốn chỉ là phương án dự phòng cho Joel Matip cho vị trí người đá cặp với Van Dijk ở trung tâm hàng phòng ngự, giờ đang nổi lên như sự lựa chọn ưu tiên của Klopp. Cả 3 bàn thắng từ bóng chết gần nhất của The Reds đều do công của tân binh này.
Ở hàng tiền vệ, Thiago cho thấy sự hòa hợp tuyệt vời, sau giai đoạn đầu thích nghi đầy khó nhọc. Nhanh hơn Thiago, Luis Diaz còn như “sinh ra để dành cho Liverpool”, với khả năng khuấy đảo tuyệt vời bên cánh trái.
Riêng hàng tiền đạo, với 5 cái tên Diaz, Salah, Mane, Jota và Firmino, Klopp có thể tạo rất nhiều tổ hợp 3 người, tùy theo từng hoàn cảnh, và phần lớn đều rất hiệu quả.
Ở tầm đẳng cấp nhất thế giới bên cạnh Man City và Real Madrid, Liverpool vẫn cho thấy sự vượt trội phần nào về chiều sau đội hình. Có thể thấy Man City khó khăn như thế nào khi không có De Bruyne, còn HLV Ancelotti thì thừa nhận luôn Real đang phụ thuộc vào Karim Benzema.
Liverpool thì khác, từ lối chơi tập thể đến tỏa sáng cá nhân, họ đều có. Thế nên, dù ý niệm “cú ăn 4” mới chỉ manh nha, nhưng nó có đang dần trở thành hiện thực.