Đó là một trong những buổi chiều ẩm ướt, chói chang mà Jurgen Klopp chạm trán Pep Guardiola. Tháng 3/2017, Klopp đã dẫn dắt Liverpool được 17 tháng, còn Pep Guardiola mới đến Man City 9 tháng. Thật buồn cười khi nhìn lại đội hình ngày hôm đó để thấy tất cả đã thay đổi nhiều như thế nào trong 5 năm.
Bốn hậu vệ của Liverpool bao gồm Ragnar Klavan và Nathaniel Clyne, Man City có Willy Caballero trong khung thành, Fernandinho và Gael Clichy làm hậu vệ cánh và Yaya Toure gần 34 tuổi ở vị trí trung vệ. Cả 2 HLV đều tăng cường 1 tiền vệ trong giai đoạn nước rút: Lucas Leiva cho Liverpool, Fernando cho Man City.
Họ đứng thứ ba và thứ tư ở Premier League vào thời điểm đó, với Chelsea đã chắc chắn trở thành nhà vô địch trong mùa giải đầu tiên của Antonio Conte. Bốn ngày trước đó, Man City đã bị loại khỏi vòng 16 đội Champions League với tỷ số hòa 6-6 trước Monaco. Sắp kết thúc mùa giải đầu tiên đầy thử thách ở Anh, Pep đang bị nghi ngờ hơn bao giờ hết.
Nhưng điều thực sự ghi nhớ trong tâm trí từ chiều Chủ nhật đó ở Manchester là cường độ. Bóng được chơi ở một nhịp độ không ngừng nghỉ. Giai đoạn đầu trận thật nghẹt thở: chiến thuật sở hữu bóng được thực hiện với tốc độ điên cuồng. Các pha tắc bóng tới tấp: Nicolas Otamendi quét Sadio Mane, Roberto Firmino nhận thẻ vì chơi xấu David Silva.
Từ đường căng ngang của Fernandinho, Sergio Aguero đã ngã nhào vì nỗ lực của Joel Matip và Man City đã đòi một quả phạt đền nhưng không được. Pep Guardiola rất tức giận và trút điều đó lên Klopp bằng cách hét vào mặt HLV người Đức khi hai người đến gần nhau.
Sau trận hòa 1-1 không làm nên điều kỳ diệu cho cả hai đội trong cuộc đua giành vé dự Champions League, Guardiola gọi đó là “một trong những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi với tư cách là HLV”. Không phải lần đầu tiên, các nhà báo ở Manchester tự hỏi liệu so sánh này có phải mang tính giải trí không.
Nhưng Pep đã nghiêm túc nói, rằng các cầu thủ của mình đã tạo ra một phản ứng lạc quan sau buổi tối đau thương ở Champions League. “Chúng tôi đã rất buồn, nhưng các cầu thủ đã vượt qua nó. Hơn bao giờ hết, tôi muốn giúp CLB thực hiện những bước tiến tiếp theo. “Tôi đã ký BHĐ 3 năm. Năm sau sẽ chơi tốt hơn nữa”.
Với lợi ích của nhận thức sâu sắc trong 5 năm, một số người sẽ nói rằng không thể tránh khỏi việc Man City và Liverpool sẽ nổi lên như hai cường quốc của bóng đá Anh vào cuối những năm 2010 và đầu những năm 2020. Mùa này, họ đang đua song mã tới Cúp Bạc, đã sẵn sàng chiến đấu vào đêm mai và sau đó một lần nữa trong trận bán kết FA Cup tại Wembley vào thứ Bảy tuần tới.
Đặc biệt, với Man City, có thể dễ dàng nhìn vào những cầu thủ mà Guardiola kế thừa khi ông đến năm 2016 (David Silva, Fernandinho, Kevin De Bruyne, Raheem Sterling, Aguero) và những người đã mua trong những năm sau đó (John Stones, Kyle. Walker, Bernardo Silva, Aymeric Laporte, Riyad Mahrez, Rodri, Ruben Dias, Jack Grealish…
Nhưng mùa giải trước khi Guardiola đến, Man City, dưới sự dẫn dắt của Manuel Pellegrini, đã xếp thứ 4 tại Premier League với chỉ 66 điểm, hơn Man United của Louis van Gaal chỉ về hiệu số bàn thắng bại. Đúng vậy, họ đã giành được Cúp Liên đoàn lần thứ hai sau 3 năm và làm nên lịch sử bằng cách lọt vào bán kết Champions League và chỉ dừng bước trước Real Madrid.
Pablo Zabaleta, Vincent Kompany, Toure, Fernandinho và David Silva đã mắc sai lầm của tuổi 30, cũng như những người khác, chẳng hạn như Aleksandar Kolarov, Clichy, Jesus Navas và Bacary Sagna. Man City đã trắng tay ở mùa giải ra mắt của Guardiola, kém nhà vô địch Chelsea 15 điểm. Quyết định loại bỏ Joe Hart và Toure của ông đã bị nghi ngờ, cũng như việc khăng khăng sử dụng De Bruyne và David Silva bên cạnh Fernandinho ở hàng tiền vệ trung tâm.
Đối với Man City sau đó vô địch Premier League mùa giải tiếp theo với tổng số điểm kỷ lục là 100 điểm, trong khi chơi thứ bóng đá đầy mê hoặc như vậy ở tốc độ cao như vậy, là một thành công của huấn luyện – thay vì chỉ, như một số người sẽ có nó, một điều tất yếu hệ quả của việc quản lý sổ sách.
Không có đội nào giành được chức vô địch Premier League liên tiếp kể từ khi Ferguson dẫn dắt Man United giành 3 chức vô địch liên tiếp từ mùa 2006/07 đến mùa 2008/09, nhưng Man City lại vô địch mùa giải tiếp theo, lần này với 98 điểm. Đó là 198 điểm trong hai mùa giải, đồng thời giành thêm 2 Cúp Liên đoàn và một cúp FA.
Bất chấp thất vọng trên đấu trường châu Âu, đây là một phong độ, sự ổn định và thống trị chưa từng có ở bóng đá Anh. Bởi cùng từ mùa 2017/18 đến mùa 2021/22, Man United kém trung bình 19,5 điểm so với Man City (và giờ là hơn 22 điểm tính đến thời điểm này); Chelsea, vô địch Champions League 2021 và Europa League 2019, kém trung bình 22,5 điểm; Tottenham kém trung bình 24; Arsenal kém trung bình 28,8 điểm.
Hay nói cách khác, trong số 182 trận đấu ở Premier League kể từ đầu mùa giải thứ hai dưới thời Guardiola, Man City thắng 140, hòa 18 và thua 24. Điều đó tương đương với 438 điểm trong số 546 điểm tối đa. Trong khi đó, Man United chỉ có 338 điểm – ít hơn 100 điểm. Chelsea có 334, Tottenham 323 và Arsenal chỉ 304.
Big Six? Man City đã có ý định biến Premier League thành một thế giới độc tôn, với mọi cuộc đua giành danh hiệu chỉ còn là một đám rước. Họ đã giành được 3 trong số 4 chức vô địch gần nhất, và sẵn sàng đánh bại Liverpool vào đêm mai để để vô địch lần thứ 4 trong 5 mùa gần nhất.
Nhưng Liverpool, bằng cách nào đó với ngân sách nhỏ hơn đáng kể, đã vươn lên thách thức một đội bóng mà Klopp đã nhiều lần mô tả là hay nhất thế giới. Vào giữa tháng Hai, sau chiến thắng 5-0 ở lượt đi trước Sporting Lisbon Champions League, đạt thành tích thắng 19 trận trong 21 trận trên mọi đấu trường kể từ cuối tháng 10, Guardiola vẫn cho rằng Liverpool sẽ cản được Man City.
“Liverpool kém Man City 6 điểm. Liverpool là đối thủ lớn nhất của chúng tôi trong những mùa giải trước. Họ luôn ở đó, ngay sát mông chúng tôi”, Pep the thé hét lên.
Klopp có thời gian ở Premier League nhiều hơn Pep nhưng ông phải khởi sự với một đội quân khuyết tật nặng nề. Ở trận ra mắt gặp The Spurs vào tháng 10/2015, Klopp chỉ có Simon Mignolet, Nathaniel Clyne, Martin Skrtel, Mamadou Sakho, Alberto Moreno, Emre Can, Lucas Leiva, James Milner, Adam Lallana, Philippe Coutinho, Divock Origi, Adam Bogdan, Kolo Toure, Connor Randall, Joe Allen, Joao Teixeira, Jordon Ibe, Jerome Sinclair.
Bản hợp đồng lớn vào mùa Hè năm 2015 của họ, khi Brendan Rodgers vẫn còn là HLV, là Christian Benteke, một tiền đạo có những phẩm chất dường như không phù hợp với phong cách bóng đá năng lượng cao mà Klopp đã nghĩ đến. Ngay khi đó, Klopp đã chẩn đoán vấn đề của Liverpool là sự thiếu niềm tin giữa các cá nhân. Nhưng chỉ hai năm rưỡi sau, Liverpool đã tiến tới trận chung kết Champions League đầu tiên dưới thời Klopp với niềm tin cao ngất trời.
Song điều này không xảy ra trong một sớm một chiều hoặc chỉ với một cái gạt của công tắc. Vâng, đã có một số chiến thắng đầu tiên (3-1 trước Chelsea, 4-1 trước Man City) nhưng đây là một đội hình không nhất quán và thiếu chất lượng, nhiều vị trí không có cấu hình kỹ thuật và thể chất mà Klopp đang tìm kiếm. Và khi nói đến việc chiêu mộ, tiền bạc của Liverpool lại eo hẹp hơn đáng kể so với những đối thủ chính.
Trong kỳ chuyển nhượng đầu tiên của mình với Liverpool, BHĐ duy nhất của Klopp là hậu vệ Steven Caulker đến theo dạng cho mượn nửa mùa từ Queens Park Rangers. Hè 2016, Klopp đã ký hợp đồng với Georginio Wijnaldum từ Newcastle với giá 25 triệu bảng và Sadio Mane từ Southampton với giá 34 triệu bảng.
Những BHĐ còn lại trong thời gian đó là những tên tuổi mờ nhạt (thủ môn Loris Karius từ Mainz cho 4,7 triệu bảng, Ragnar Klavan từ Augsburg với giá 4,2 triệu bảng và Joel Matip theo dạng chuyển nhượng tự do từ Schalke). Trong khi đó, Man City chi hơn 180 triệu bảng và Man United chi hơn 150 triệu bảng để mua quân.
Nhưng sự tiến bộ của Liverpool dưới thời Klopp là rất rõ ràng: một đội đã xếp thứ 6 (62 điểm) và thứ 8 (60 điểm) trong 2 mùa giải trước đó, đã 2 lần xếp thứ 4 (76 điểm và 75 điểm) trong 2 mùa đầu tiên của Klopp. Họ chơi thứ bóng đá tốc độ, tự do, sắc bén, khi Mane bắt đầu liên kết với Coutinho, Firmino và Lallana.
Để có tiền đầu tư vào đội hình, Liverpool cần doanh thu từ Champions League. Đảm bảo được vị trí trong Top 4 Premier League với chiến thắng 3-0 trên sân nhà trước Middlesbrough vào vòng cuối cùng của mùa giải 2016/17 là một bước ngoặt.
Đúng là họ không thể cạnh tranh trên thị trường chuyển nhượng với Man City hay Man United, nhưng ai cần phải chi 50 triệu bảng cho một hậu vệ trái như Benjamin Mendy khi có thể mua Andy Robertson từ Hull City với giá 8 triệu bảng? Và ai cần phải chi 75 triệu bảng cho một tiền đạo như Romelu Lukaku khi có thể mua Mohamed Salah từ Roma với giá 36,9 triệu bảng?
Trong những tuần đầu tiên của mùa giải 2017/18, Liverpool đã bay cao. Sau đó, họ xuống đất khi bị đội chủ nhà Man City đánh bại 5-0. Phần lớn các tranh cãi sau trận đấu tập trung vào chiếc thẻ đỏ trong hiệp một của Mane vì một pha phạm lỗi cao với thủ môn Ederson. Nhưng Klopp lo lắng hơn bởi sự non nớt của The Kop.
Đó là một câu chuyện quen thuộc với Liverpool vào cuối năm 2017: hồi hộp tiến lên nhưng lại rất dễ gãy ở phía sau, thua Tottenham 4-1; phung phí vị trí chiến thắng khi để hòa 3-3 trước Sevilla dù đã dẫn trước 3-0; hay để Arsenal gỡ hoà 2-2 từ tỉ số 0-2. Đó là lý do tại sao Klopp tuyên bố sau trận thua 5-0 ở Manchester rằng Liverpool kém xa Man City 500 dặm.
Quỹ đạo của Liverpool đã đi lên trong 2 năm đầu tiên của họ dưới thời Klopp, nhưng vấn đề là Man City cùng thời điểm đó là thămg hoa rực rỡ với Guardiola. Sau 20 trận ở Premier League 2017/18, Man City thắng 19 và hòa 1, ghi được 61 bàn thắng. Làm thế nào để cạnh tranh với điều đó?
Man City đã duy trì cấp độ đỉnh cao đó kể từ Hè 2017 theo cách rất phi thường. Vâng, đây là kỷ nguyên mà các đội xuất sắc nhất thống trị tuyệt đối. Trên khắp châu Âu, chúng ta đã thấy sự cân bằng cạnh tranh cũ được thay thế bằng các giải đấu bất bình đẳng khi đội đầu bảng bỏ xa đội thứ hai cả chục điểm.
Nhưng để giành chiến thắng 140 trong số 182 trận Premier League gần nhất như Man City trong khoảng thời gian kéo dài gần năm mùa giải là không tưởng. Tuy nhiên, đáng kinh ngạc hơn nữa là cách Liverpool bám đuổi. Kể từ đầu mùa 2017/18, Liverpool có 412 điểm – kém Man City 26 điểm, nhưng hơn Man United 74 điểm và hơn Chelsea 78 điểm. Tính từ đầu mùa 2018/19, Liverpool (337) chỉ kém Man City (338) 1 điểm, thua 15 trên 144 trận.
Không ai có thể ngờ rằng khi Liverpool bước vào năm 2018 với rất nhiều câu hỏi được đặt ra về thủ môn của họ (lúc đó là Mignolet hoặc Karius), hàng thủ và khả năng kiểm soát nhịp độ trận đấu. Ở giai đoạn tốt nhất, với sự bùng nổ của Salah, họ áp đảo đối thủ hết đợt này đến đợt tấn công khác. Nhưng hàng thủ của The Kop vẫn rất ngớ ngẩn trong việc để thủng lưới.
Điều đó đã thay đổi đáng kể nhờ BHĐ Virgil van Dijk với giá 75 triệu bảng – mức giá kỷ lục thế giới cho một hậu vệ vào đầu tháng Giêng năm đó. Đột nhiên, Liverpool có được sự ổn định, quyền lực và sự tự tin để đưa các cầu thủ tiến lên phía trước mà không phải lo sợ liên tục bị phản công. Với Van Dijk, tất cả Trent Alexander-Arnold, Robertson và Matip tự tin hơn hẳn.
Van Dijk thực sự đã mất tích do chấn thương vào ngày Liverpool kết thúc kỷ lục bất bại của Man City tại Premier League vào cuối tháng Giêng năm đó. Ba bàn thắng trong 9 phút của hiệp hai giúp họ nâng tỷ số lên 4-1 tại Anfield. Mặc dù để Man City gỡ lại 2 bàn trong những phút cuối trận, Klopp đã cười toe toét. Đó là một chiến thắng mang tính bước ngoặt và nó gieo mầm lo lắng trong tâm trí Guardiola.
Trong quá trình chuẩn bị cho cuộc đụng độ của hai đối thủ ở tứ kết Champions League 3 tháng sau, Pep đã nói với các trợ lý của mình rằng “Mũi đinh ba Salah – Mane – Firmino rất nguy hiểm”. Pep không sai, cả ba đều ghi bàn và Liverpool thắng 5-1.
Mặc dù họ lại có một mùa giải trắng tay khi bị đánh bại bởi Real Madrid trong trận chung kết Champions League và đứng thứ tư tại Premier League, nhưng ngày càng rõ ràng rằng, mối đe dọa nào đối với sự thống trị của Man City sẽ đến từ Liverpool chứ không phải Chelsea, Tottenham hoặc Man United.
Làm thế nào tốt nhất để định lượng sự khác biệt giữa Man City và Liverpool trong mùa giải 2018/19, khi họ đã tạo ra một chức vô địch Premier League vô tiền khoáng hậu? Man City đã giành được nó nhờ hơn 1 điểm, hoặc nhờ pha can thiệp nhạy cảm của John Stones đã từ chối bàn thắng của Mane trong trận đấu của ngày 3/1/2019.
Liverpool, với 2 tân binh Alisson và Fabinho, đã bất bại 20 trận đầu tiên ở Premier League, nhưng Man City đã chứng tỏ quá mạnh vào đêm thứ Năm đó, giành chiến thắng 2-1 để rút ngắn khoảng cách điểm với đội đầu bảng Liverpool từ 7 điểm xuống còn 4. Đó là thất bại duy nhất của Liverpool trong toàn bộ mùa giải, nhưng, trước những đối thủ hoàn hảo như vậy, điều đó chứng tỏ nhiều thứ.
Xét về chất lượng kỹ thuật và sự kịch tính đến nghẹt thở, không thể nghi ngờ rằng có một trận đấu hay hơn ở Premier League trong những năm gần đây. Nếu cuộc đọ sức vào tháng 3 năm 2017 đã đưa ra những gợi ý về những gì cần tuân theo, thì đây là hai đội hiện đã phản ánh tầm nhìn của 2 chiến lược gia.
Cả hai đều có tính nghệ thuật và sự sáng tạo dồi dào, nhưng chính sự nỗ lực không ngừng của Fernandinho và Bernardo Silva ở khu vực giữa sân, cũng như pha cản phá của Stones và bàn thắng ấn định chiến thắng của Leroy Sane, đã chứng tỏ sự khác biệt. “Tôi không nhớ một giải đấu khó khăn đến vậy. Có rất nhiều ứng cử viên lớn đang chiến đấu cho danh hiệu. Mỗi trận đấu đều là một trận chung kết”, Guardiola nói sau đó.
Thực tế là Man City và Liverpool đã vượt xa phần còn lại. Biên độ mắc lỗi gần như không tồn tại. Liverpool chỉ thua 1 trận đấu đó trong cả mùa giải và ghi được tổng cộng 97 điểm. Nhưng Man City tiếp tục giành chiến thắng – 18 trong số 19 trận cuối cùng của họ sau trận thua trong Ngày lễ tặng quà trước Leicester – và kết thúc với 98 điểm, đảm bảo chức vô địch Premier League thứ hai liên tiếp bằng cách đánh bại Brighton 4-1 trên sân khách vào ngày cuối cùng.
Liverpool cũng đã có danh hiệu đầu tiên của họ dưới thời Klopp khi giành chiến thắng trong trận chung kết Champions League gặp Spurs ba tuần sau đó. Đó là sự an ủi không đến nỗi tồi. Sau chiến thắng trước Tottenham, Klopp đã được Guardiola gọi điện chúc mừng. Klopp nói: “Chúng tôi đã hứa với nhau rằng chúng tôi sẽ lại đua vào mùa giải tới. Chúng tôi sẽ đi cho tất cả mọi thứ và xem những gì chúng tôi nhận được”. Và Liverpool đã nhận được danh hiệu vô địch mùa 2019/20.
The Kop đã giành chiến thắng 26 trong số 27 trận đầu tiên tại Premier League, bao gồm cả chiến thắng 3-1 đáng nhớ trước Man City tại Anfield vào tháng 11. Man City, sau 2 mùa giải gần như hoàn hảo, đã phải chịu một vài thất bại bất ngờ sớm, trông mệt mỏi và thiếu cơ bắp ở hàng thủ trung tâm. Không có gì có thể ngăn cản Liverpool và chức vô địch giải đấu đầu tiên trong 30 năm.
Trở ngại duy nhất đến gần để làm được điều đó là đại dịch COVID-19, khiến bóng đá bị ngừng trong 3 tháng cùng nguy cơ huỷ giải. Nhưng rồi, khi các trận đấu bắt đầu trở lại vào tháng Sáu, sau những cánh cửa đóng kín, Cúp Bạc đã đến với họ. Mùa giải tiếp theo cũng diễn ra gần như hoàn toàn dưới bóng đen của đại dịch.
Lần đầu tiên kể từ Hè 2018, những câu hỏi được đặt ra đối với Guardiola, người đã bắt đầu có vẻ hơi kiệt sức trước thách thức giữ cho Man City ở vị trí dẫn đầu. Các câu hỏi được đặt ra đối với hàng thủ của ông, nhất là sau sự ra đi của Vincent Kompany và David Silva cũng như sự sa sút của Fernandinho và Aguero. Câu trả lời cũng đã rõ ràng.
Ruben Dias đã chứng tỏ là chốt phòng thủ mới của Man City. Rodri nổi lên như người kế thừa của Fernandinho ở vị trí tiền vệ. Phil Foden bắt đầu phát triển thành một tài năng sáng tạo hàng đầu trong khuôn mẫu David Silva, mặc dù được triển khai xa hơn một chút về phía trước.
Man City đã giành được danh hiệu thứ 3 trong 4 mùa, và nếu tổng số điểm chiến thắng của họ (86) thấp hơn đáng kể – có lẽ phản ánh cuộc đấu tranh để duy trì cùng mức cường độ trong điều kiện kỳ lạ như vậy – thì vẫn hơn á quân Man United 12 điểm và hơn đội thứ ba Liverpool 17 điểm.
Chúng ta có thống kê về việc Liverpool chỉ thua 15 trong số 144 trận đấu tại Premier League kể từ tháng 8 năm 2018. Càng kinh ngạc hơn khi 8 trong số 15 trận thua đó đến trong khoảng thời gian 12 trận đấu vào đầu năm ngoái khi Liverpool bị tàn phá bởi chấn thương của hàng phòng ngự và dường như mất tinh thần bởi sự vô cảm của bóng đá trong thời đại đại dịch.
Sáu trận thua liên tiếp của họ trên sân Anfield trống trải trong khoảng thời gian hai tháng đó cũng đáng kinh ngạc bởi họ cũng chỉ thua 6 trận trên sân nhà tại Premier League kể từ tháng 4 năm 2017. Klopp không chấp nhận những lý do thua cuộc bởi thi đấu trên sân vắng khán giả, rằng đó là tuyệt đối vớ vẩn, nhảm nhí.
Ở mùa giải này, người ta lại hỏi liệu Liverpool có bình phục hoàn toàn sau chuỗi thất bại mà họ đã phải chịu hay không? Liệu Van Dijk có trở lại phong độ đỉnh cao sau chấn thương ACL dài hạn hay không? Và với Salah và Mane cùng nhiều cầu thủ sắp 30 tuổi, The Kop có lấy lại được cường độ tinh thần và thể chất của lúc vô địch hay không?
Liverpool dường như vẫn phụ thuộc rất nhiều vào dàn cầu thủ được ký hợp đồng từ năm 2016 đến 2018 – Mane, Salah, Robertson, Van Dijk, Alisson, Fabinho – cũng như Alexander-Arnold. Liệu giới chủ Mỹ có đầu tư đủ để xây dựng bước đột phá của họ dưới thời Klopp không? Đã làm đủ cách để ngăn đội này sa sút chưa? Phản ứng của Liverpool trong mùa giải này, đặc biệt là kể từ đầu năm, đã được nhấn mạnh.
Có những lần mất điểm do bất cẩn hồi đầu mùa giải, thứ có thể sẽ khiến họ cảm thấy hối hận vào tháng sau, nhưng chất lượng và sự nhất quán trong các màn trình diễn đã rất cao. Những cầu thủ như Diogo Jota, Thiago và gần đây là Ibrahima Konate và Luis Diaz đến vào tháng Giêng đã mang lại chất lượng và sức sống mới cho đội hình của Klopp.
Với danh hiệu Carabao Cup đã được đảm bảo, chiến thắng 3-1 trước Benfica ở Lisbon vào đêm thứ Ba trong trận lượt đi tứ kết Champions League đã đút 9/10 chiếc vé bán kết vào túi của Liverpool. Nhưng… Man City cũng là “một nỗi đau trong mông” của The Kop.
Làm sao Liverpool có thể mơ về cú ăn 4, hay Man City mơ về cú ăn 3 khi điều đó đồng nghĩa với việc họ phải giết nhau để thoả mãn giấc mơ, ngay cả khi cùng lọt vào trận chung kết FA Cup hay Champions League tại Paris vào ngày 28 tháng 5?
Đây là hai đội bóng xuất sắc đạt được và duy trì mức độ nhất quán chưa từng thấy trong bóng đá Anh. Chất lượng bóng đá của họ, tuần này qua tuần khác, mùa này qua mùa khác, luôn được duy trì ở đẳng cấp cao và điều đó thật đáng chú ý. Chính vì thế, trận đấu đêm nay là trận đấu được chờ đợi nhất ở Premier League trong nhiều năm cho dù nó không nhất thiết phải mang tính quyết định cho chức vô địch.
Sau đó, ngay sau trận lượt về giữa tuần ở vòng tứ kết Champions League, là trận bán kết FA Cup tại Wembley vào thứ Bảy, một mục tiêu hạng ba của cả 2 đội. Về việc liệu Man City và Liverpool có gặp lại nhau ở Paris hay không, điều đó vẫn còn là một bước dài tính từ thời điểm hiện tại.
Gần đây, khi Guardiola nói rằng Liverpool là đối thủ khó khăn nhất mà ông phải đối mặt trong sự nghiệp của mình, Klopp nói rằng ông cũng đồng ý. “Chúng tôi đã đẩy nhau lên đến mức điên rồ trong vài năm qua”.
“Mức độ điên rồ” là một cách nói hay. Vì vậy, chúng ta đang nói về những cấp độ điên rồ: hai đội bóng xuất sắc đang nâng tầm đáng kể nhờ đua tranh với nhau và họ đều vượt quá xa mặt bằng chung còn lại. Đây là hai đội toàn thắng, nhưng khi bước vào cuộc đua đến chức vô địch Premier League, chỉ có một đội giành chiến thắng.