Phóng viên: Anh biết tin mình được gọi vào ĐT Tây Ban Nha như thế nào?
David Raya: HLV Thomas Frank nói với tôi giữa một buổi tập. Ông ấy gọi tôi ra và nói: “Ê, danh sách vừa được công bố và cậu được gọi vào đội tuyển đấy”. Nói thật là khi ấy tôi không có thời gian suy nghĩ, vì còn phải tiếp tục tập luyện. Nhưng cuối buổi tập, ông ấy thông báo lại lần nữa với các đồng đội. Lúc này, nó mới trở nên thật hơn một chút. Nhưng đến tận khi có mặt ở khu tập luyện của La Roja, tôi vẫn chưa dám tin nó là sự thật.
Anh có sợ rằng, đó chỉ là một trò đùa không?
Được chơi cho ĐT Tây Ban Nha là giấc mơ của tôi. Nhưng khi làm được điều đó, bạn lại không dám tin nó là sự thật. Cảm giác lúc biết tin khá kỳ lạ, nhưng khi HLV Thomas Frank công bố thông tin trước tất cả mọi người, tôi biết đó là sự thật.
Anh là bất ngờ lớn của đợt tập trung này đấy?
Tôi biết! Tôi rời Tây Ban Nha khi mới 16 tuổi và cũng bình thường khi nhiều người không biết tôi là ai. Tôi bắt đầu sự nghiệp từ dưới đáy của kim tự tháp, ở giải Hạng Năm, dành hầu hết sự nghiệp ở Championship và chỉ mới góp mặt tại Premier League. Nhưng nó chính là cái đẹp của bóng đá.
Anh đã nhận được bao nhiêu tin nhắn sau khi được triệu tập?
Không đếm xuể. Điều đầu tiên tôi làm là gọi cho bố mẹ và bạn gái để thông báo, nhưng hóa ra họ đã biết rồi.
Anh sẽ nói gì với những người đang phân vân rằng, David Raya là ai?
Một anh chàng bình thường đến từ Barcelona, rời quê nhà ở tuổi 16 để đi tìm giấc mơ. Sau nhiều nỗ lực, dần dần anh ta đã đạt được điều đó.
Nhưng tất cả phải bắt đầu từ CLB Cornella chứ nhỉ?
Tôi bắt đầu chơi bóng ở đội bóng của thị trấn, Corbera de Llobregat. Sau đó Cornella phát hiện ra tôi. Và năm 2012, tôi tới nước Anh.
Anh chưa bao giờ nhận được cuộc gọi từ Barcelona hoặc Espanyol?
Chưa bao giờ. Tôi có 2 tuần thử việc ở Cornella, rồi được nhận vào CLB.
Vì sao anh lại chọn vị trí thủ môn?
Khi còn nhỏ, anh trai thứ hai của tôi đá ở vị trí tiền đạo cánh. Vì tôi là đứa nhỏ nhất nên ổng gí tôi vào vị trí thủ môn. Đó chính là cơ hội duy nhất để được chơi bóng. Nhưng tôi lại thích điều này và giờ, chúng ta đang ở đây.
Khi mới tới Anh, anh chưa thuyết phục được mọi người?
GĐTT của học viện Blackburn thấy rằng, bố tôi không cao lắm, dù mẹ tôi thì có. Lúc ấy tôi cũng chưa phát triển hết trong khi ở Anh, người ta thích những thủ môn cao lớn. Giờ tôi cũng chỉ cao 1m84, nhưng tôi nghĩ mình có thể bắt tốt như những anh chàng cao 2m.
Vì sao các đội bóng Anh lại thích thủ môn Tây Ban Nha?
Vì chúng tôi thể hiện một trình độ rất cao. Ngoài ra, các đội thích dùng thủ môn Tây Ban Nha vì càng ngày, họ càng yêu cầu các thủ thành biết dùng chân nhiều hơn.
HLV Juergen Klopp của Liverpool từng nói rằng, anh xứng đáng khoác áo số 10 với khả năng chơi chân của mình?
Tôi thực sự ngạc nhiên và tự hào, nhất là khi những lời ấy đến từ một HLV đẳng cấp như vậy.
Anh cũng từng trải qua vài tháng đau khổ khi được cho Southport mượn?
Khoảng thời gian ấy giúp tôi trưởng thành hơn nhiều ở tuổi 16. Tại học viện, tôi luôn có sẵn quần áo sạch, bữa sáng, mọi thứ… Rồi tôi bất ngờ phải đối mặt với thực tại, đánh vật với đống đồ bẩn khi phải tự tay giặt chúng. Nhưng nhờ 3 tháng này mà tôi được như hôm nay.
Anh đã mất bao nhiêu thời gian để vươn đến đẳng cấp cao nhất?
Rất nhiều, đặc biệt là bước cuối cùng. Năm đầu tiên, Brentford lọt vào chung kết play-off thăng hạng nhưng thất bại. Sau đó dịch Covid-19 bùng phát và chúng tôi chỉ có 13 ngày nghỉ trước khi bắt đầu mùa giải mới. Nhưng rồi chúng tôi đã làm được, khi đánh bại Swansea ở Wembley.
Anh đã quen với đồ ăn ở Anh sau khi sống ở đây suốt một thập kỷ chưa?
Đó là một trong những thứ tôi nhớ nhất khi rời Tây Ban Nha (cười). Lần đầu tiên sang thăm, bố mẹ tôi đã nhét tất cả những gì có thể vào vali. Họ mang sang cả thịt lợn muối, thịt thăn, xúc xích,… để tôi có thể ăn đêm. Vì tại học viện Blackburn, chúng tôi ăn tối từ 5 rưỡi chiều.
Giờ thì anh có thể ra mắt ĐTQG ở quê nhà Barcelona?
Hy vọng thế. Họ nói rằng nó chỉ là giao hữu, nhưng đây là hai trận đấu quan trọng với chúng tôi.
Anh có lên kế hoạch trở lại Tây Ban Nha không?
Tôi không loại trừ khả năng nào cả. Tôi cũng muốn trải nghiệm bóng đá Tây Ban Nha và chơi bóng tại La Liga. Nhưng giờ, tôi đang thực sự hài lòng với cuộc sống ở Brentford.
Eriksen thế nào rồi?
Sau nhiều tháng nghỉ thi đấu và những gì từng xảy ra, điều quan trọng nhất là anh ấy vẫn khỏe và có thể chơi bóng. Hy vọng là anh ấy có thể giúp chúng tôi ở giai đoạn cuối mùa giải.
Sự xuất hiện của anh trùng hợp với sự vắng mặt của De Gea. Anh nghĩ gì về anh ấy?
Anh ấy là một thủ môn tuyệt vời. Dù đến Anh cùng lúc với tôi, nhưng anh ấy là một tượng đài của Man United và Premier League.
Cơ thể anh giống như một bảo tàng các hình xăm nhỉ? Chúng có ý nghĩa gì?
Tôi thích xăm hình, và các hình xăm đều có ý nghĩa quan trọng với tôi. Chúng có thể liên quan đến gia đình, hoặc các cột mốc quan trọng trong cuộc đời.
Và anh sẽ để dành một chỗ cho World Cup chứ?
Chắc chắn rồi.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!