Có câu chuyện như thế này, một cậu bé bị một phụ huynh không có khiếu về sư phạm đã trừng phạt một tội lỗi bằng cách nhốt cậu vào trong phòng tối 3 tiếng đồng hồ để dọa cho sợ. Lớn lên, cậu bé đó bị một nỗi ám ảnh về những căn phòng vuông kín, và rất sợ ở trong bóng tối. Thậm chí ngủ, cũng phải mở đèn vì nếu xung quanh tối om, cậu lại sợ hãi ký ức ngày xưa. Câu chuyện trên trong tâm lý học được gọi là Mnemophobia (nỗi sợ ký ức).
Tổng tỷ số mà Barcelona đối đầu với Bayern Munich trong 10 trận gần nhất là 30-8. Trong 5 trận gần nhất, Barca đều thua từ 2 bàn trở lên, cá biệt có trận thua 2-8 nổi tiếng vào năm 2020. Nhưng đó cũng là trận đấu duy nhất trong 5 trận ấy, Barca ghi được bàn thắng. Còn lại họ không thể xuyên thủng mành lưới của gã khổng lồ nước Đức. Người Bayern gieo cho Barca những nỗi đau lớn lao như 2-8, 0-7… còn 3-0, 2-0 thì như cơm bữa. Xavi cay đắng nói sau trận thua ngay tại Camp Nou rạng sáng qua: “Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Bayern là một đội bóng siêu đẳng. Tôi không thể phàn nàn điều gì về họ”. Mấy chữ ‘cố gắng hết sức’ thật đau thấu tâm can cho những ai yêu Barcelona hùng mạnh một thời này.
Trước trận đấu Thomas Mueller đăng một video với câu thách thức: “Chúng tôi đang đến đây, Lewy”, kèm theo đó là cái cười phá lên tự tin, thậm chí trên mức tự tin, nó mang nhiều phần bá đạo giống một đại ca giang hồ chuẩn bị đến “hỏi thăm sức khỏe” cậu em út. Quả nhiên, điều gì đến cũng phải đến. Robert Lewandowski im hơi lặng tiếng, còn Bayern lượm Barca nhẹ nhàng thêm một trận. Điều đó nói lên trong mắt Bayern Munich thì Barca đơn giản là cậu bé con, muốn thắng là thắng, áp đảo hoàn toàn về mọi mặt. Còn trong mắt Barca khi nhìn Bayern thì như nhìn quái vật. Xavi nói vì biết rõ mình bị loại từ trước đó 2 tiếng (nghe tin Inter thắng Plzen 4-0), nên tâm lý của Barca bị ảnh hưởng. Tuy vậy nói thế cũng không đúng vì Bayern cũng đâu có động lực gì nữa. Nhưng Bayern vẫn chơi mạnh mẽ, còn Barca vẫn chơi bạc nhược. 90 phút tại thánh địa Camp Nou, Barca không có nổi một cú sút trúng đích. Đấy không phải là chuyện của động lực, đấy là chuyện của tâm lý.
Quay lại câu chuyện ở đầu bài viết về căn bệnh Mnemophobia (nỗi sợ ký ức). Nói theo ngôn ngữ bình dân cho dễ hiểu hơn thì đó gọi là “sang chấn tâm lý”. Những người mắc bệnh này, khi gặp lại các đối tượng và tình huống gợi nhắc lại sự việc ám ảnh đã qua thì trở nên hoảng loạn, bồn chồn và sợ hãi hơn bình thường. Từ một người tự tin, họ trở nên bất an. Từ một người có sức mạnh, họ trở nên rụt rè. Trong thể thao, vấn đề này còn khủng khiếp hơn. Tuy nhiên trong thể thao, giới bình luận hay dùng từ “khắc tinh”. Nhưng nếu bạn là một đội bóng thua người ta tới 7 trận trong 10 lần đối đầu với tổng tỷ số lên tới 30-8, thì thiết nghĩ nó đã chuyển sang sự ám ảnh.
Barcelona bây giờ giống như Arsenal của 10 năm, 15 năm về trước. Gặp Bayern là quýnh cả lại. Và sự ám ảnh này, sẽ còn kéo dài 10 năm nữa.