Kết quả, Aubameyang di chuyển sát đáy biên, mặt đối mặt với Kohn và không thể đánh bại người đứng trong khung gỗ Salzburg. Nếu pha dàn xếp đẹp mắt bao nhiêu thì lựa chọn của Aubameyang xấu xí bấy nhiêu, hệt như cái cách chân sút người Gabon nhăn nhó khi bóng đi hết đường biên ngang.
Đó chỉ là một trong vô vàn hình ảnh tiêu biểu của The Blues tại đất Áo, nơi họ kiểm soát tới 72,5%, tạo ra 8 pha phối hợp đặt người dứt điểm ở tư thế có khả năng cao ghi bàn, với sự tham gia của từ 4 cầu thủ trở lên để rồi sau tất cả, Kovacic và Havertz lại ghi bàn theo cái cách “chống đối” hoàn toàn triết lý của Potter. Một người vung chân theo quán tính bằng cái lòng trong chân… không thuận sau pha lộn xộn trước vòng cấm, người còn lại chỉ cần một nhịp chạm xoay và cứa lòng vào góc chết. Hoàn toàn là nỗ lực cá nhân.
Potter đang trải nghiệm những nhịp sống đầu tiên của môi trường bóng đá đỉnh cao và các học trò của ông – những người đã nhiều năm chinh chiến ở Champions League – vô tình khiến vị HLV tài năng bậc nhất nước Anh hiểu rằng, DNA của ngôi sao đôi khi khác hẳn với mong muốn “thêu hoa dệt gấm” của các HLV theo đuổi trường phái kiểm soát và cống hiến. Bóng đá đỉnh cao rất đơn giản, bởi thành-bại hay thắng-thua thường được định đoạt bởi những khoảnh khắc. Mà đã là khoảnh khắc, thì tuyệt nhiên chẳng bao giờ tuân theo nguyên lý và công thức nào.
Tại sao Potter xuất hiện ở Chelsea? Vì ông là HLV tiên phong trong thời kỳ bóng đá đổi mới, là HLV giàu ý tưởng và luôn tự thôi thúc xây dựng một tập thể ra sân với tâm thế “ăn tươi nuốt sống” đối thủ. Mùa trước, tỷ lệ cầm bóng trung bình cả mùa của Brighton là 46,7% và nếu tính riêng tại giai đoạn lượt về Premier League, thống kê ấy là 51,3%. Bây giờ, ở tâm thế “HLV đội bóng lớn”, Potter càng có thêm không gian để thi triển triết lý ấy. 9 trận ông nắm quyền, tỷ lệ cầm bóng của Chelsea là 61,5%, khiến người ta liên tưởng tới các đội bóng Pep Guardiola nắm quyền.
Nhưng Potter cần nhớ rằng, bóng đá là tỷ số. Pep thành công là sau tất cả những miếng đánh phức tạp, ông luôn tìm thấy một giải pháp “đưa bóng vào lưới”. Chelsea, ít nhất tới lúc này, là chưa hoàn thiện. Aubameyang bỏ lỡ cơ hội đối mặt dù có tới 4 giây ngắm nghía tinh chỉnh, Pulisic sút hụt bóng dù trước mặt là cầu môn rộng mở và ở một diễn biến khác, Kovacic và Havertz không có tới 1 giây để đưa ra quyết định. Potter đang truyền ngọn lửa “chơi bóng, tận hưởng bóng đá” và ông xứng đáng được ghi nhận nhưng sau tất cả, thứ cuối cùng Potter – hay bất kỳ một HLV nào muốn xưng bá – là khơi gợi ham muốn ghi bàn, ham muốn dứt điểm ở các học trò.
Chỉ khi lưới rung và bảng điện tử nhảy tỷ số, Potter mới được thừa nhận là HLV xuất sắc, thay vì HLV tiềm năng đang tiên phong cách mạng.