– PV: Anh sắp hoàn thành khóa học lấy bằng lái xe rồi. Tự anh đánh giá thì anh lái xe tốt hơn hay đá bóng tốt hơn?
– Musiala: Tôi lái cũng không tệ. Nhưng bóng đá vẫn là sở trường của tôi.
– Anh đã có 8 bàn thắng và 8 pha kiến tạo từ đầu mùa. Phải chăng anh đang sống trong một giấc mơ?
– Thành thật mà nói, tôi không nghĩ nhiều về chuyện đó. Mỗi ngày thức dậy, mục tiêu duy nhất của tôi là tiếp tục trưởng thành hơn trong tư cách một cầu thủ.
– Đa năng chính là một điểm mạnh của anh. Trừ vị trí thủ môn, anh đã chơi ở tất cả các vị trí khác trong đội hình Bayern…
– Thời còn chơi ở các đội U, các HLV thường xuyên thay đổi vị trí của tôi, vì thế tôi có cơ hội học hỏi để trở thành một cầu thủ linh hoạt. Tôi cảm thấy thoải mái ở mọi vị trí trên hàng công, nhưng vẫn thích nhất là khi được chơi như một tiền vệ trung tâm được tự do di chuyển giữa các tuyến.
– Anh có buồn khi hụt cả Kopa Trophy lẫn Golden Boy?
– Mọi ứng viên đều muốn chiến thắng, nhưng tôi nghĩ Gavi xứng đáng với danh hiệu ấy. Đó là một cầu thủ giỏi và cậu ấy vừa có một mùa giải tuyệt vời.
– Giờ thì anh sẽ có cơ hội đối mặt và đẩy anh ấy cũng như các cầu thủ Barca xuống Europa League…
– Dù thế nào thì cách tiếp cận của chúng tôi trong trận đấu ở Camp Nou vẫn vậy. Họ là một đội bóng mạnh nên chắc chắn sẽ gây rất nhiều khó khăn cho chúng tôi, nhưng mục tiêu duy nhất của chúng tôi vẫn là kéo dài thành tích chiến thắng ở vòng bảng và đảm bảo vị trí nhất bảng. Chúng tôi sẽ không vừa đá vừa dòm.
– Anh đã quen với hình ảnh Lewandowski trong màu áo Barca chưa?
– Vẫn còn có chút lạ lẫm, nhưng chúng tôi cơ bản cũng quen rồi. Sau tất cả thì anh ấy là một cầu thủ tuyệt vời, và một người đàn ông còn tuyệt vời hơn. Tuy nhiên, những cảm giác nhớ nhung hoài niệm kiểu ấy sẽ biến mất ngay khi chúng tôi đặt chân lên mặt cỏ Camp Nou.
– Hồi nhỏ anh có hay xem Barca không?
– Tôi xem rất nhiều trận đấu của Barca thời Messi, Xavi và Iniesta. Phong cách chơi bóng của họ thực sự mãn nhãn, xem rất sướng mắt. Phải nói thật là tôi xem rất nhiều trận đấu của Barca. Đây là một CLB với triết lý rất mạnh, luôn ưu tiên cho tài năng và kỹ thuật thay vì sức mạnh thể chất.
– Thế còn Real?
– Tất nhiên là có, đấy là một CLB huyền thoại. Tôi thích theo dõi các trận El Clasico giữa Madrid của Ronaldo với Barca của Messi.
– Thế anh ủng hộ ai?
– Với tất cả sự tôn trọng dành cho Cristiano, tôi thuộc Team Messi (cười).
– Sinh ra ở Đức, nhưng tới Anh từ năm 7 tuổi, anh nhận được gì từ 2 đất nước này?
– Sang Anh giúp tôi học được thêm một ngôn ngữ mới, hiểu thêm một nền văn hóa mới. Trong bóng đá, tôi cố gắng hòa trộn những gì mình học được ở Anh với gien chiến thắng đã ngấm vào tôi từ khi còn rất nhỏ. Điều đó khiến cho tôi trở thành một cầu thủ giỏi hơn.
– Southgate mới đây đã bày tỏ sự tiếc nuối vì không có được anh…
– Đó không phải là một quyết định dễ dàng. Tôi đã nghĩ về nó rất nhiều, đã hỏi ý kiến gia đình, bạn bè, và cuối cùng lựa chọn điều mà tôi cho là tốt nhất cho mình. Cho tới bây giờ tôi có thể nói là mình đã quyết định đúng.
– Từ một cậu thủ của đội trẻ tới chỗ có vị trí ở một CLB như Bayern chắc chắn là không hề dễ dàng…
– Mỗi người đều có một con đường riêng. Một số người chọn ra đi theo các hợp đồng cho mượn, nhưng với trường hợp của tôi, được tập luyện với những cầu thủ đẳng cấp thế giới là yếu tố then chốt. Không dễ dàng gì cho các cầu thủ trẻ khi không được ra sân nhiều, nhưng cũng nhờ thế mà chúng tôi học được cách cúi đầu và nỗ lực nhiều hơn.
– Anh có lời khuyên nào dành cho một cậu bé 12 tuổi đang mơ trở thành Musiala mới không?
– Đừng bao giờ đánh mất tình yêu với trái bóng. Trong bóng đá thì áp lực luôn song hành, nhưng không bao giờ cho phép áp lực khiến bạn rời xa đam mê chơi bóng. Rồi sau đó là nỗ lực, là hi vọng và mọi thứ khác. Tuy nhiên, điều mấu chốt vẫn là luôn cố gắng tìm thấy niềm vui với trái bóng. Đó là cốt lõi của mọi chuyện. Ngoài ra, một cầu thủ trẻ luôn cần sự ủng hộ của cả gia đình.
– Thần tượng của anh là…
– Phải nhắc tên Messi một lần nữa. Anh ấy đã ghi không biết bao nhiêu bàn thắng, đã giành không biết bao nhiêu danh hiệu, nhưng anh ấy không bao giờ thay đổi. Anh ấy vẫn trung thành với những nguyên tắc của mình, với cách sống của mình. Tôi cũng muốn làm được như thế.
– Anh còn hợp đồng tới năm 2026. Có bao giờ anh nghĩ mình sẽ gắn bó với CLB trọn đời, kiểu như đồng đội Thomas Mueller không?
– Đừng bao giờ nói không bao giờ!
– Chính xác thì Mueller từng nói thế này về thế hệ của các anh: “Họ cần phải hiểu rằng, điều quan trọng ở đây là chơi bóng cho tốt, chứ không phải trông ngon nghẻ trong các video”. Anh nghĩ sao?
– Hoàn toàn đồng ý! Thế hệ chúng tôi lớn lên cùng mạng xã hội và có một số người đôi khi cố gắng rê bóng bất chấp để có được một video viral trên mạng. Bản chất của bóng đá vẫn vậy, vẫn là thắng hoặc thua và chúng ta không được phép quên đi những điều cơ bản. Nói vậy không có nghĩa tôi bảo là cầu thủ thế hệ chúng tôi không nên cố gắng rê dắt, mà ngược lại, họ cần phải biết lúc nào thì rê bóng là tốt nhất vì thành tích của cả đội. Đôi khi, một đường chuyền đơn giản còn giá trị hơn cả một hành động lan truyền trên mạng trong ngày hôm sau.
– Cảm ơn anh về cuộc trao đổi!