Inter dừng chân ở Champions League chủ yếu vì trận lượt đi. Cách đây 3 tuần, Inter thua 0-2 ngay tại sân nhà, trong một trận đấu mà họ chiếm thế áp đảo và chỉ để Liverpool thực hiện đúng hai pha dứt điểm chính xác. Bây giờ, có vẻ đau đớn, khi họ thắng lại trên sân Liverpool, nhưng… chỉ với tỷ số 1-0. Đau, nhưng đấy không phải là kết cục vô lý.
Đau cho Inter ở chỗ: họ coi như sụp đổ ngay khi vừa tự thổi bùng lên hy vọng của mình. Đấy đang là lúc mà Inter chơi tốt nhất có thể, Liverpool đang lung lay nhất có thể. Vậy mà Alexis Sanchez lại tự chuốc lấy thẻ vàng thứ hai, phải rời sân ngay sau khi anh vừa kiến tạo bàn thắng cho Lautaro Martinez.
Đấy là bàn thắng đầu tiên của Inter ở giai đoạn knock-out Champions League sau đúng 10 năm. Số liệu thống kê này có vẻ là đáng lưu ý? Có lẽ đây là con số nói lên đẳng cấp anh hào hạng hai của Inter thì đúng hơn. Mười năm trước, họ dừng bước trước Marseille, ngay vòng knock-out đầu tiên. Từ đó đến nay, Inter hoặc không được dự Champions League, hoặc có được dự thì cũng không qua nổi vòng bảng. Một đội như thế, có phải dừng chân trước ứng cử viên vô địch Liverpool thì cũng là lẽ thường tình. Inter “thua thế (1-2 chung cuộc) cũng ổn”. Nói đến khái niệm “đáng tiếc” thì xem ra không phải phép với Liverpool. Thầy trò Klopp đâu có gì là may mắn khi vượt qua Inter!
HLV Inzaghi khẳng định: “Cùng với Man City và Bayern Munich, Liverpool là một trong ba đội mạnh nhất châu Âu”. Bỏ qua tên tuổi trong quá khứ, Inter lép vế hoàn toàn trước Liverpool, gần như không có hy vọng nào, khi họ làm khách trên sân một đối thủ mạnh như vậy, trong hoàn cảnh đã thua trước 2 bàn tại sân nhà. Đây cũng là điều ít được bàn đến. Giả sử không có lợi thế quá lớn, Liverpool sẽ vào cuộc với quyết tâm “tàn sát”, và chắc gì Inter đứng vững chứ khoan nói “thắng bao nhiêu bàn”? Đây đơn giản là một trận đấu không có gì để mất, và Inter đã tận dụng thành công hoàn cảnh này để chính họ tự tìm lấy niềm vui “rời Champions League trong thế ngẩng cao đầu”.
Trong tinh thần đá để thắng, Inter phải chấp nhận mở toang hàng thủ và tuy không thủng lưới, cầu môn của họ đã rung lên đến 3 lần. Liverpool bắn phá nhiều gấp đôi, nhưng Inter là đội ghi bàn duy nhất. Inter nói riêng hoặc Calcio nói chung xưa nay nổi tiếng với triết lý “thắng bằng mọi giá”. Họ mà ghi bàn ở phút thứ 5, thì bóng đá sẽ bị bóp chết trong 85 phút còn lại, để tỷ số 1-0 được giữ nguyên vẹn.
Cho nên, đây là hoàn cảnh lạ, mà thầy trò Inzaghi phải đáp ứng yêu cầu không thuộc sở trường: đá cởi mở và phải cố ghi bàn thật nhiều. Đấy đã là nhiệm vụ bất khả thi từ trước khi bóng lăn rồi. Cũng cần nói thêm: trong tay Inzaghi không phải là lực lượng mạnh nhất có thể. Nicolo Barella bị treo giò, Hakan Calhanoglu đá chính trong tình trạng không đủ thề lực tốt nhất. Xét về phong độ, Inter vừa thắng Salernitana 5-0, nhưng chỉ hòa hoặc thua suốt 5 trận trước đó. Càng phải thấy rằng thầy trò Inzaghi không có lý do gì để nuối tiếc suất dự tứ kết Champions league, vốn không bao giờ là của họ. Inter đã thắng trên sân Liverpool, trước khi bị loại – thế thôi!
Vì sao không dùng Edin Dzeko?
Lão tướng Edin Dzeko là người trực tiếp đóng góp bàn thắng nhiều nhất cho Inter ở Serie A và Champions League mùa này (ghi 14, kiến tạo 6 bàn).
Nhưng anh ngồi ngoài suốt 90 phút, trong hoàn cảnh Alexis Sanchez được chọn và trở thành “tội đồ”. Khi được hỏi vì sao không dùng Dzeko, dù Inter rất cần ghi nhiều bàn thắng, HLV Simone Inzaghi chỉ nói ông “có những kế hoạch khác”. Đây cũng có thể là một chi tiết thất bại của Inzaghi.
1. Inter là đội đầu tiên… không thua Liverpool trong một trận đấu ở Champions League mùa này. Trước đó, Liverpool đã là CLB Anh đầu tiên trong lịch sử toàn thắng 6 trận vòng bảng Champions League. Họ lại thắng tiếp trên sân Inter ở trận lượt đi vòng 1/8.