Đây chắc chắn là màn lội ngược dòng nổi tiếng nhất Premier League từ trước đến nay. Newcastle đã mở ra lợi thế 12 điểm trước Manchester United vào tháng Giêng của mùa giải 1995/96.
Nhưng đội bóng của Sir Alex Ferguson đã từ chối bỏ cuộc, ngay cả khi “Những chú chim chích chòe” vẫn dẫn trước 8 điểm vào tháng Hai và chuyên gia Alan Hansen tuyên bố “bạn sẽ không bao giờ giành được bất cứ điều gì với trẻ em” – một thông điệp nhắm vào đội Man United.
Cuối tháng Hai, Newcastle bắt đầu đà sụp đổ. Họ chỉ thắng 2 trong số 8 trận đấu ở giải VĐQG, trước khi HLV Kevin Keegan phát biểu “Tôi sẽ rất thích nếu chúng tôi đánh bại họ”. Newcastle tiếp tục hòa 2 trận cuối cùng của mùa giải và cay đắng nhìn Man United giành chức vô địch với 4 điểm nhiều hơn.
MU tưởng như đã nắm chắc chức vô địch khi bước vào tháng 3 với lợi thế nhiều hơn đội bóng của Arsene Wenger tới 11 điểm. Mặc dù Pháo thủ vẫn còn 3 trận trong tay nhưng không nhiều người nghĩ rằng họ có thể lật đổ được MU.
Tuy nhiên, Arsenal đã giành chiến thắng trong tất cả các trận đấu của họ và cũng đánh bại Man United với tỷ số 1-0 tại Old Trafford nhờ bàn thắng muộn của Marc Overmars.
Điều này khiến đội bóng của HLV Wenger giành được danh hiệu với 1 điểm nhiều hơn Quỷ đỏ. Vị chiến lược gia người Pháp lần đầu tiên chạm tay vào chiếc cúp Premier League.
Ngược lại với mùa giải 1997/98, Arsenal dẫn trước Man United 8 điểm vào đầu tháng Ba. Một Thierry Henry đang sở hữu phong độ ghi bàn ấn tượng khiến Pháo thủ có vẻ sẽ bảo vệ được danh hiệu mà họ đã giành được ở mùa giải trước.
Nhưng sau đó Arsenal chỉ thắng 4 trong 9 trận cuối cùng. Các thất bại trước Blackburn và Leeds trùng với các trận hòa trước Aston Villa, Bolton và Man United đang hồi sinh là những nhát kiếm định mệnh kết liễu hy vọng vô địch của Arsenal.
Trong khi đó, Quỷ đỏ đã có chuỗi trận bất bại kể từ Ngày lễ tặng quà cho đến cuối mùa giải. Họ san lấp khoảng cách điểm thua kém Arsenal trong vòng chưa đầy 3 tháng và rồi giành chức vô địch với 5 điểm nhiều hơn đối thủ.