Thomas Tuchel đã bắt đầu đưa đoàn quân Chelsea xuống dốc từ khi giáng sinh vừa qua và năm mới đến. Từ vị thế của một ứng cử viên trong nhóm “Tam mã”” đua vô địch Ngoại Hạng Anh, Chelsea bị Man City cho hít khói và giờ chỉ còn tranh chấp một suất trong top 4.
Các cầu thủ được mua về như Lukaku không đáp ứng được như kỳ vọng, trong khi vẫn chưa kích nổ được cặp đôi đắt giá Timo Werner, Kai Havertz – một trong những lý do mà Tuchel được mang về để thay thế Frank Lampard. Tóm lại: Chelsea đã và đang thất bại trong việc tiêu tiền của ông chủ người Nga vào các hợp đồng bom tấn. Trách nhiệm, đương nhiên vẫn phải đặt lên vai HLV trưởng.
Vào mùa giải 2011/12, Andre Villas-Boas đã phải rời ghế sau khi Chelsea để thua Napoli 1-3 ở trận lượt đi Champions League. Trước đó một năm, họ cũng mang về một bom tấn là Fernando Torres. Người ta bảo Abramovich tính đỏng đảnh khó lường và thích thay thế HLV. Nhưng thực ra ông đều có quy luật riêng cả: đấy là không chấp nhận thua ở các trận cầu lớn tại Champions League, và không chấp nhận việc chẳng phát huy sức mạnh của các bản hợp đồng mà ông đã dốc tiền túi để đem về. Từ Shvechenko, Torres…khi xưa đến Werner, Lukaku hôm nay, Tuchel đã đặt một chân vào “cấm địa”.
Chỉ cần Chelsea thua Lille nốt đêm nay, mọi thứ coi như được phê chuẩn. Tuchel đương nhiên là chẳng muốn thua, còn đối thủ Lille thì cũng có phải mạnh mẽ gì, hay ghê gớm gì mà phải sợ hãi? Nhưng không, chính vì Lille càng yếu, càng vô danh mà lại càng nguy hiểm nếu có tai nạn gì xảy ra trong trận cầu đêm nay.
Thà rằng Lille như Real Madrid hay Bayern Munich thì còn có cái đáng để thông cảm. Nhưng vì đây là Lille, đội bóng đang xếp thứ 11 ở giải Pháp, chỉ mong kiếm được suất đá Cúp C2, nên Tuchel mà thua sẽ sinh chuyện lớn, chẳng khác gì “bôi tro trát trấu” vào mặt tỷ phú Roman Abramovich.
Tuchel đủ thông minh và tinh tế để nhận thấy lá thăm nhẹ tựa lông hồng mà áp lực tựa ngàn quân vạn mã này. Tâm lý là điều mà ông và các cầu thủ sẽ phải điều chỉnh nhất khi bước chân đến xứ lục lăng. Dẫu thế, thứ sức mạnh mà Chelsea thể hiện những vòng đấu vừa qua và cả trận chung kết Club World Cup chẳng phải là thứ thiên kinh địa nghĩa gì, nó trầy trật, nó lao tâm khổ tứ, và tiền đạo chủ lực Lukaku thì vừa có một số liệu thống kê có lẽ là đáng xấu hổ nhất sự nghiệp.
Tóm lại, nói thì dễ nhưng làm thì khó, tưởng nhẹ nhưng không nhẹ chút nào. Người ngoài xoa tay cho Chelsea vì lá thăm dễ, nhưng kẻ trong cuộc thì biết bức tường phía trước là bức màn sắt bọc nhung.