Đó là những ngày lối chơi tiqui-taca đặt gót sắt lên phần còn lại của thế giới, nơi sự ưu việt của lối chơi đập nhả này và bộ ba Iniesta-Xavi-Messi gây điên đảo khắp hang cùng ngõ hẻm khiến Sir Alex Ferguson vừa run rẩy, vừa ngưỡng mộ. Đấy là Barcelona mạnh nhất lịch sử tồn tại của họ. Vâng, và xin thưa rằng CLB vĩ đại nhất lịch sử thế giới Real Madrid quyết tâm lật đổ sự thống trị này. Còn gì gây phấn khích hơn thế cơ chứ?
Chủ tịch Florentino Perez thực hiện một cuộc “chạy đua vũ trang” mang về những siêu sao lớn nhất thế giới, và một HLV cũng đỉnh đỉnh thiên hạ vào giai đoạn đó: Jose Mourinho, người mang đầy đủ các triết lý “phản Johan Cruyff”, người đã đánh bại Pep-Barca năm 2010. Mourinho mang theo sự báo thù để đối đầu với Barcelona và đối thủ của đời ông là Pep. Những chiêu trò từ phòng họp báo đến trên sân, những phát biểu không nhìn mặt nhau, và cả cái móc mắt huyền thoại vào cố HLV Tito Vilanova. Tất cả khiến trận chiến này sôi sùng sục như lò lửa.
Nhưng Pep và Mourinho không phải là mâu thuẫn quan trọng nhất, mà nó thuộc về cặp đôi thần thánh Messi và Ronaldo. Hai con người sẽ tạo nên 1000 bàn thắng, 9 Quả bóng vàng, 9 Chiếc giày vàng, trong 9 năm vỏn vẹn đối đầu nhau. Đó là sự khủng khiếp về tầm vóc, là cảm xúc phấn khích cho người hâm mộ.
Nhưng hai con người ấy còn khiến mọi thứ trở nên điên cuồng hơn vì sự khác biệt giữa hai bên. Ronaldo đỏm dáng, Messi lặng lẽ, Ronaldo kiêu ngạo, Messi khiêm tốn. Còn lối chơi? Trong cuốn “Messi vs Ronaldo – Đại chiến giữa những vị thần” có một miêu tả như thế này: “Cristiano Ronaldo theo định luật Euclid: khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm chính là một đường thẳng, không những thế, bạn còn phải đốt cháy đường thẳng đó với tốc độ lớn nhất có thể cho tới khi bạn tiến tới khung thành. Lionel Messi thì theo trường phái Einstein: khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm luôn là một đường cong, và để có thể đi từ điểm này tới điểm kia, cách duy nhất là di chuyển zíc zắc khó lường như một chú lợn đang nháo nhào chạy trốn lưỡi dao mổ. Ronaldo tạo ra cảm xúc – Messi, sự ngưỡng mộ.”
Barca vs Real vốn đã hận thù trăm năm, Pep và Mourinho không vừa mắt nhau, và Ronaldo với Messi ở hai thái cực nước lửa. 3 hận thù trong 1 lòng trận đấu, sức nóng của El Clasico những ngày ấy vì thế mà hầm hập như lò lửa suốt 10 ngày.
Nhà văn Cổ Long từng viết “Kỷ niệm như một lưỡi kiếm, đâm vào thịt, rạch vào da. Càng ngọt bao nhiêu càng sắc bấy nhiêu, vết thương càng bị cắt sâu, càng khó lành. Kỷ niệm như lãnh kiếm, cô tịch như kịch độc”. Với những người hâm mộ El Clasico hôm nay, những gì đã qua và những gì hôm nay chính là đang nếm trải vị lưỡi kiếm độc mang tên kỷ niệm: một kẻ đã bị kiếm đâm lại bị độc ngấm, sống có được thoải mái chăng?