Bà Uyển đáp lại: “Thôi, anh ra chợ bên Ấn Độ nhỡ lây Covid-19 thì sao. Mà mắt dạo nãy trũng sâu lắm đấy, không ngủ nhiều phải không”… 3-4 lần trong ngày, những cuộc gọi điện giữa cả hai vợ chồng ông Chung cứ diễn ra ngọt ngào mà giản dị như thế.
Chuyện cổ tích thời bao cấp
45 năm trước, HLV Mai Đức Chung và bà Ngọc Uyển đến với nhau tựa kịch bản một câu chuyện cổ tích. Bà Uyển là giáo viên, xuất thân là tiểu thư của một gia đình giàu có. Lúc đó vào những năm 70, việc dạy học được triển khai không chỉ tại trường học mà còn ở ngay tại nhà dân. Lúc đấy, bà Uyển được phân công dạy ở một nhóm lớp sát cạnh nhà ông Chung. Cái duyên, cái phận bắt đầu với hai ông bà từ khi đó.
Bà Uyển theo dòng hồi tưởng kể lại. “Ngày ấy, trước giờ dạy, tôi thường đến nhà một người bạn cũng là giáo viên gần đó. Bác Chung là hàng xóm thân tình nên hay gặp tôi. Chẳng biết từ bao giờ, tôi và bác ấy phát sinh tình cảm rồi cưới nhau. Đám cưới diễn ra vào năm 1977 ở Đường Thành. Mọi người đến đông lắm. Lúc đấy bác Chung vừa vội vừa run. Bác vội vã giục mấy cô nhà vợ đến nỗi cuống cả lên. Sau này, các cô vẫn hay trêu là: Anh Chung khó tính lắm, cứ giục vội cả lên. Tôi thì trong cảnh cô dâu về nhà chồng cũng ngẫm ngợi lắm. Dù từ nhà chồng về nhà mẹ đẻ chỉ khoảng 10 phút đi xe đạp nhưng cũng lo lắng lắm. Tôi chợt nghĩ, giờ chắc mình sẽ phải trách nhiệm lắm đây. Nhưng đã quyết yêu và lấy bác Chung rồi thì cố gắng”.
Chỗ dựa cho HLV Mai Đức Chung
Bà Uyển tâm sự, ban đầu bố mẹ không đồng ý chuyện bà yêu HLV Mai Đức Chung. Bởi nghề cầu thủ nay đây mai đó. Bà Uyển kể lại: “Bố mẹ nói rằng tôi sẽ rất vả. Nhưng bác Chung là người rất chăm chỉ, chịu khó. Bố mẹ tôi khi gặp cũng thấy bác Chung hiền lành, thật thà.
Bởi vậy, khi bố mẹ cho tôi đi lấy chồng thì cũng yên tâm, chỉ nghĩ là con mình sẽ hơi khổ một chút”.
Quả thực, tính chất công việc khiến bác Chung không thường xuyên ở nhà để được gần vợ, bên con. Bà Uyển kể lại có những ngày tháng một mình vừa đi làm, vừa chăm hai con khôn lớn. “Có lúc, tôi muốn chồng mình làm nghề bàn giấy hoặc công việc gần nhà. Nhưng thấy đam mê của chồng với bóng đá rất lớn, tôi cũng thuận theo”, bà Uyển nói. “Được cái bác Chung rất quan tâm tới gia đình. Ngày xưa khi đi công tác xa, bác thường xuyên viết thư. Kiếm được bao nhiêu, bác đều nhờ người gửi tiền, gửi quà về. Thậm chí có những ngày nghỉ ở nhà, bác Chung còn đưa tôi đi làm, đi chợ. Có những hôm ở trong bếp, tôi nhặt rau còn bác Chung thì xắn tay giặt gĩu hoặc nhặt gạch cua để vợ nấu món canh riêu ưa thích”.
Sau này, khi công nghệ phát triển, HLV Mai Đức Chung thay vì gửi thư thì thường xuyên gọi điện về cho vợ. Như dịp sang Ấn Độ và cùng ĐT nữ Việt Nam thi đấu Asian Cup 2022, HLV Mai Đức Chung cũng gọi video tâm tình với bà Uyển. “Hôm nào cũng vậy, bác Chung cũng gọi điện về cho tôi 3-4 lần bằng video. Mà nói thật, đến giờ, bác Chung không gọi tôi là bà – tôi hay mình – tôi đâu. Nói ra nhiều bạn trẻ còn giật mình. Chúng tôi vẫn xưng hô là anh – em, như thuở ban đầu vẫn còn gặp mặt cách đây vài chục năm về trước”…
Nhờ một hậu phương vững chắc và giản dị như thế, ông Chung luôn có thể toàn tâm cống hiến và lập nhiều chiến công cho bóng đá Việt Nam.