Antonio đã không thể góp mặt trong trận đấu với Kidderminster do không đủ thể lực. Anh chỉ có thể tập nhẹ vào ngày thứ Bảy, sau chuyến bay từ Jamaica tới London vào tối muộn ngày thứ Sáu. Trước đó, Antonio đã phải trải qua một lịch thi đấu và di chuyển dày đặc, với 3 trận đấu, một ở Panama City, nơi Antonio ghi bàn từ chấm 11m, chỉ trong vòng có 7 ngày.
Lịch thi đấu đó, theo ông Moyes, là không hợp lý. Nhất là với Antonio, người không quen với việc thi đấu cho đội tuyển quốc gia. Anh mới nhận lời chơi cho đội tuyển Jamaica từ năm ngoái, sau khi liên tục bị các HLV của đội tuyển Anh phớt lờ. “Cậu ấy đã không chơi với nhịp độ này từ năm 21 hay 22 tuổi,” ông Moyes nói, “càng phức tạp hơn khi cậu ấy phải trải qua những hành trình dài để có thể chơi bóng cho Jamaica”.
Sự lo lắng của ông Moyes cũng xuất phát từ nguyên nhân Antonio là tiền đạo thực thụ duy nhất mà ông có ở thời điểm này. Trận gặp Kidderminster, cầu thủ chạy cánh Jarred Bowen được bố trí đá trung phong, nhưng dù Bowen đã ghi bàn thắng quyết định, West Ham rõ ràng vẫn thấy nhớ Antonio khi mà những pha lên bóng của họ thiếu hẳn một điểm đến rõ ràng như khi có tiền đạo này trên sân.