Thomas Tuchel dường như đang cam chịu với thực tế hiện nay tại Chelsea. Một người luôn dõi mắt theo màn trình diễn của đội bóng, luôn tràn đầy năng lượng và không ngừng thúc giục các học trò từ bên ngoài đường pitch, đã trải qua khoảng thời gian bế tắc vào ngày thứ Ba vừa qua ở Brighton.
Ông ngồi lặng lẽ trên băng ghế và chỉ trò chuyện lẩm bẩm với các trợ lý của mình. Tất cả sự nhiệt tình, mạnh mẽ thường ngày của Tuchel đã bay biến, như một quả bóng xì hơi, dù ông vẫn lạc quan. Nó phản ánh sự thờ ơ mà Tuchel đang chứng kiến từ các học trò của mình trên sân.
Đối với thuyền trưởng của Chelsea, không có gì khó hiểu về màn trình diễn đầy vất vả của họ trước Brighton. Không có gì phải bàn khi các cầu thủ The Blues thường xuyên chuyển hỏng, chạy sai vị trí và phàn nàn lẫn nhau.
Thêm một trận hòa nữa và The Blues chỉ thắng một lần duy nhất trong số 7 trận đấu trong tháng qua. Và thực tế, đây là lần thứ hai trong vòng ba tuần, các nhà ĐKVĐ châu Âu bị cầm chân bởi một “vua hòa” như Brighton, đội bóng chỉ đang đứng ở lưng chừng bảng xếp hạng Premier League.
“Nếu bạn nhìn vào những ca chấn thương dài hạn, trong đó có cả các cầu thủ chủ chốt, các ca mắc COVID-19 và lịch thi đấu của chúng tôi, bạn sẽ có câu trả lời. Khi mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần, bạn sẽ thiếu tập trung. Có thể thấy điều đó trong trận đấu này. Chúng tôi đang đấu tranh để vượt qua nó.
Bạn có thể nói đó là một cái cớ hoặc bất cứ điều gì, nhưng nó là như thế. Hãy nhìn vào lịch thi đấu của chúng tôi. Chúng tôi đá với Man City (vào thứ Bảy), khi vừa chơi trận bán kết lượt về Carabao Cup (với Tottenham), còn họ thì không. Bây giờ, chúng tôi đã đến đây và họ (Brighton) có nhiều hơn một ngày để chuẩn bị.
Ba trận đấu trong vòng bảy ngày và đó không chỉ là chuyện chơi bóng. Vấn đề là quãng đường di chuyển và thậm chí thiếu thời gian để ngủ. Chúng tôi đã thi đấu (cả giữa tuần và cuối tuần) kể từ tháng 11. Chúng tôi cần sạc lại pin nhằm tìm lại cảm hứng và cảm giác khát khao để chiến đấu với những trận đấu sắp tới.
Đây là cảm giác của tôi và đó là lý do tại sao tôi cho các cầu thủ nghỉ hai ngày. Chúng tôi sẽ trở lại vào thứ sáu và thứ bảy để chuẩn bị cho trận đấu với Tottenham ngày Chủ nhật. Các cầu thủ cần nghỉ ngơi và đó là điều cần thiết”.
Cần phải nhìn nhận thực tế là Tuchel và cộng sự đã quen với kỳ nghỉ đông khi làm việc ở Bundesliga và Ligue 1 trước khi gia nhập Chelsea cách đây một năm. Đây là khái niệm mới mẻ mà họ đang bắt buộc phải tập làm quen.
Tuy nhiên, vẫn có những tranh luận gay gắt rằng lẽ ra Chelsea phải tận dụng tốt hơn chiều sâu đội hình của họ thay vì than phiền về số lượng trận đấu diễn ra vào giữa tuần kể từ đợt tập trung ĐTQG cuối cùng vào tháng 11.
Hầu hết mọi CLB khác trong giải đấu đều khao khát bề dày đội hình và nền tảng tài chính của Chelsea. Ba cầu thủ được Tuchel tung vào sân trong 10 phút cuối tại SVĐ Amex đêm hôm trước có giá trị cao hơn cả tập thể 20 thành viên của đội chủ nhà Brighton.
Và lẽ ra Chelsea có thể tận dụng nhiều hơn các cầu thủ vốn ít được thi đấu, hoặc các cái tên triển vọng từ đội trẻ trong tháng trước để giảm bớt gánh nặng đặt lên vai bộ khung chính của ông.
Nói cách khác, có lẽ đội bóng London nên tính toán kĩ lưỡng hơn ngày từ mùa Hè. Trước mắt họ khi đó là hành trình rất dài để cạnh tranh danh hiệu trên sáu mặt trận, từ Siêu cúp UEFFA vào tháng 8 cho đến FIFA Clubs World Cup.
Một vài trong số những cầu thủ đã rời đi có thể vẫn thể hiện được khả năng để đóng góp cho câu lạc bộ vào thời điểm này. Một lịch thi đấu khốc liệt là điều không thể tránh khỏi. Có lẽ mọi người nên nhìn thấy viễn cảnh này ngay từ đầu. Nhưng giờ thì Chelsea đang phải đối diện với nó một cách đầy khó nhọc.
Trận đấu hôm thứ Ba – một trận đấu đã mang lại nhiều điều khiến những người hâm mộ The Blues cảm thấy lo lắng. Đó đã là lần ra sân thứ 18 của họ sau 59 ngày, 18 trận đấu trước đó của họ trải dài trong 87 ngày, với một đợt tập trung ĐTQG giúp một vài cầu thủ trong đội có thể nghỉ ngơi một chút.
Ngược lại, Brighton chỉ phải chơi 25 trận cho đến thời điểm này của mùa giải Tuyên bố của Tuchel rằng đội bóng của ông “phải thi đấu, phải ra sân dù muốn hay không” không chỉ là một tham chiếu về việc các CLB khác được hưởng lợi từ các quy tắc mà Premier League đã bỏ phiếu thông qua về việc hoãn thì đấu mà đó là sự thật.
Nhưng hãy tập trung vào những vấn đề ảnh hưởng đến sự tiến bộ của các cầu thủ, từ việc giải đấu thường xuyên bị gián đoạn bởi COVID-19 đến việc các cầu thủ chủ chốt chấn thương dài hạn, vì tất cả những yếu tố đó đều làm nổi bật những vấn đề trọng điểm mà Chelsea chưa thể giải quyết.
Đúng, có rất nhiều tuyển thủ quốc tế ngồi trên băng ghế dự bị, khiến Chelsea đánh mất thiện cảm của những người ngoài, nhưng không thể không công nhận rằng Reece James và Ben Chilwell là những nguồn cung cấp năng lượng và sự sáng tạo cho cả tập thể Chelsea.
Ben Chilwell làm bạn với phòng y tế kể từ sau khi Chelsea đánh bại Juventus vào tháng 11. Sau đó, James nối gót người đồng nghiệp với một chấn thương dai dẳng trước khi năm 2021 kết thúc.
Cả hai cầu thủ này đều không được thay thế một cách xứng đáng. Chelsea không mang thêm ai về và những cái tên họ đang có cũng không đủ khả năng đề hoàn toàn gánh vác vị trí mà hai cầu thủ chạy cánh kia bỏ lại. Đội hình ra sân của Chelsea đang thấy nhớ những cầu thủ vắng mặt, và nhớ về sự yên bình họ đã từng có vào cuối mùa thu năm ngoái.
Ngay sau lễ Giáng sinh, Chelsea đã đuổi theo những cái bóng của các cầu thủ dưới quyền Graham Potter, ngay tại Stamford Bridge. Ký ức về trận hòa 1-1 này là việc Dan Burn lấy bóng trong chân Romelu Lukaku ngay trước khi trận đấu kết thúc, hoặc Leandro Trossard vượt qua Thiago Silva một cách đơn giản.
Cầu thủ người Brazil đã chơi xuất sắc kể từ khi gia nhập Chelsea vào đầu mùa giải trước, nhưng anh ấy đã 37 tuổi. Liệu Silva đã bao giờ chơi hai trận một tuần trong thời gian còn thi đấu cho Paris Saint-Germain không? Silva mới bình phục COVID-19, và có lẽ vào Chủ nhật tới, người cận vệ già này sẽ bắt đầu chuyến bay thứ ba của anh sau 8 ngày.
Lukaku và Hakim Ziyech đã tranh cãi về việc chuyền bóng và di chuyển. Họ tranh cãi từ trên sân vào đến hầm ra sân. Callum Hudson-Odoi có vẻ thiếu tự tin, những bước chạy rệu rã của N’Golo Kante và một tia sợ hãi thoáng hiện lên khuôn mặt Marcos Alonso mỗi khi Tariq Lamptey, cầu thủ từng ở học viện Cobham HQ của Chelsea đón bóng và phi nước đại.
Ngoài các nhà vô địch châu Âu và đội đang dẫn đầu giải đấu là Man City, thật khó để tượng tượng ra đội bóng nào khác ở Premier League có khả năng xử lý Chelsea theo cách chính xác, lạnh lùng như thể đã được tính toán trước.
Nhưng Brighton đã làm được điều đó, ngay cả khi họ thiếu đi những chân sút thượng hạng. Họ là đội bóng cuối cùng mà Chelsea phải đối đầu sau chuyến hành quân đến sân vận động Etihad 4 ngày trước đó.
Trong bối cảnh đó, Chelsea có pha lập công từ cự ly 20 mét của Ziyech, dù cú sút của tuyển thủ Algeria này trông giống như pha quăng chân của một cầu thủ không còn chút sức lực nào để chạy gần tới khung thành đối phương và phải thử vận may từ cú sút xa.
Chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội hơn cho Chelsea khi Kai Havertz, Timo Werner và Mateo Kovacic được tung vào sân, mặc dù điều đó chỉ gợi ra câu hỏi tại sao họ không xuất hiện sớm hơn mà chỉ trong 10 phút cuối. Và lần đầu tiên, tất cả được thể hiện bằng ngôn ngữ cơ thể của Tuchel.
Các cầu thủ của Chelsea có xu hướng được kích thích tinh thần nhờ nguồn năng lượng của Tuchel bên ngoài đường biên, nhưng ngày hôm đó ông trầm lặng hơn bình thường. Nhà cầm quân người Đức hẳn phải nhận ra rằng trong thời điểm này, thật khó để có thể thắp lửa cho những màn trình diễn trên sân cỏ, khi cả tâm trí lẫn cơ thể đã mệt ngoài. Tuchel không miễn nhiễm với điều đó.
“Tại một thời điểm nào đó, chúng tôi ngồi trên xe buýt và tự hỏi sẽ đi đâu? Chúng tôi phải tập trung lại và nghĩ về việc sẽ đi đâu, khi nào, chơi trận tiếp theo lúc mấy giờ? Chúng tôi phải tôn trọng đối thủ. Các đội khác rất nỗ lực để có điểm tại Stamford Bridge.
Thật khó khăn khi chúng tôi đang không ở trong tình trạng sung sức, vì vậy hôm nay tôi không cảm thấy tức giận. Đó không phải mong muốn của chúng tôi. Chúng tôi đã cố gắng để thể hiện khả năng, đã đòi hỏi rất nhiều từ bản thân, nhưng không phải lúc nào cũng cần phải quá khắc nghiệt với đội bóng.
Chúng tôi đã làm điều này từ tháng 11, đó là bước vào những trận đấu mà không thể phát huy hết tiềm năng của mình. Chào mừng đến với thực tại. Chúng tôi không ngạc nhiên. Chúng tôi muốn cố gắng nhiều hơn nữa, cố gắng rất nhiều để làm tốt hơn, nhưng cả đội đều có mức độ mệt mỏi nhất định và không thể thoát khỏi điều này”.
Hai ngày không có bóng đá sẽ là liều thuốc bổ cho Chelsea. Có thể sự thay đổi về khung cảnh và chuyến đi đến Abu Dhabi để tham dự giải đấu của FIFA với hai trận đấu không quá căng thẳng sẽ cho phép đội bóng của Tuchel lấy lại sự tập trung và tìm lại niềm vui trong các trận đấu của họ. Đội bóng này chắc chắn sẽ trở lại, nhưng trước hết thì họ cần xả hơi đã.