Franck Ribery bắt đầu chơi bóng khi mới 6 tuổi trong màu áo FC Conti Boulogne, một CLB nghiệp dư ở quận Chemin Vert của thành phố biển Boulogne-sur-Mer. Năm 1996, anh gia nhập lò đào tạo của Lille ở tuổi 13 theo lời giới thiệu từ HLV Jose Pereira của đội bóng hàng xóm Dragons. Nhưng 3 năm sau, Ribery bị Lille gạch tên vì “vấn đề thái độ”. Anh chàng 16 tuổi đành trở lại quê nhà và khoác áo US Boulogne, CLB lớn nhất thành phố quê hương khi ấy đang chơi ở giải hạng Tư. Song song với việc đá bóng vào mỗi tối cuối tuần, Ribery còn phụ giúp cha mình ở công trường xây dựng.
Sau 1 năm chơi cho đội trẻ, Ribery được đôn lên đội 1 ở đầu mùa 2000/01. Đó cũng là mùa giải Boulogne leo lên Hạng Ba và dù họ lập tức tụt hạng vào cuối mùa 2001/02, Ribery lại gây ấn tượng với 5 bàn thắng sau 25 trận đấu. Nhờ thế, anh được Ales để mắt và đưa về. Chỉ có điều, đó là một bước đi sai lầm. Cả mùa 2002/03, Ribery chỉ có 18 lần ra sân và ghi 1 bàn. Tệ hơn, Ales còn phá sản và bị đánh tụt từ hạng Ba xuống… hạng Sáu. Trong tháng cuối cùng ở đó, Ribery phải ngủ ở sân tập và sống sót nhờ sự tiếp tế từ HLV Rene Marsiglia.
Chia tay Ales, Ribery đến thử việc ở Guingamp cùng thời điểm với Florent Malouda và Didier Drogba. Nhưng trong khi hai cái tên sau được nhận, thì “Gã mặt sẹo” bị loại thẳng cánh. Nguyên nhân là vì chủ tịch Noel Le Graet của Guingamp, người hiện đang giữ cương vị chủ tịch LĐBĐ Pháp, thích cầu thủ người Morocco, Farid Talhaoui hơn. May thay, một CLB khác của giải Hạng Ba là Brest đã dang tay chào đón Ribery. Phép cộng này đã cho kết quả thành công, khi Ribery trở thành trụ cột của đội bóng với 35 lần ra sân (ghi 3 bàn), còn Brest cán đích thứ 2 và giành vé lên chơi ở Ligue 2.
Dù khẳng định được vị trí ở Brest, Ribery vẫn chưa hài lòng vì cái đích của anh là Ligue 1. HLV Jean Fernandez của Metz đã giúp cầu thủ chạy cánh này hoàn thành giấc mơ, và Ribery cũng chẳng mất nhiều thời gian để chinh phục hạng đấu cao nhất nước Pháp với danh hiệu “Cầu thủ xuất sắc nhất giải” tháng 8/2004. Nhưng thế vẫn là chưa đủ. Đúng ngày cuối cùng của tháng 1/2005, Ribery gia nhập Galatasaray vì muốn trải nghiệm không khí Champions League. Nhưng đến tháng 6, anh đã quay lại Pháp sau 5 tháng đáng quên ở Thổ Nhĩ Kỳ với việc bị nợ lương, kiện tụng và sự đe dọa từ người đại diện cũ.
Trở lại Pháp, Ribery quyết định đến Marseille để tái hợp với HLV Jean Fernandez. Để có “Gã mặt sẹo”, đội chủ sân Velodrome đã phải đánh bại Galatasaray trong một cuộc chiến pháp lý kéo dài từ FIFA cho đến Tòa án trọng tài thể thao quốc tế (CAS). Tuy nhiên, sự hy sinh này đã được đền đáp xứng đáng. Vì Ribery đã chơi tuyệt hay ở mùa 2005/06, giúp Marseille giành Intertoto Cup còn anh được bầu là “Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất”. Màn trình diễn ấn tượng ở World Cup 2006 sau đó khiến Ribery bị cả Arsenal, Real Madrid lẫn Lyon giành giật. Nhưng cuối cùng, anh vẫn quyết định ở lại Marseille thêm một mùa.
Sau hai mùa gắn bó với Marseille, Ribery lại khăn gói ra đi. Đội bóng Pháp đã không cưỡng lại đề nghị 30 triệu euro từ Bayern Munich. Nhưng có lẽ khi mới đến xứ Bavaria, chính Ribery cũng không nghĩ mình sẽ dừng bước phiêu lưu lâu đến vậy, để viết lên câu chuyện tình kéo dài tới 12 năm với 23 danh hiệu. Cuộc tình này cũng có những lúc sóng gió, như khi anh bị dính vào vụ bê bối mua dâm trẻ vị thành niên hay vụ đấm bầm mắt Arjen Robben. Nhưng bất chấp điều đó và việc Bayern khi ấy tràn ngập ngôi sao, Ribery vẫn luôn biết cách tạo ra sự khác biệt ở Allianz Arena.
Ở giai đoạn cuối khoác áo Bayern năm 2019, Ribery đã nhận được vô số lời mời từ Trung Quốc, Qatar và Saudi Arabia. Nhưng cuối cùng, anh đã chọn Italia làm bến đỗ tiếp theo. Đầu tiên là Fiorentina, nơi anh có 5 bàn thắng, 10 đường kiến tạo trong 51 trận đấu và trở thành đội trưởng ở mùa thứ 2 gắn bó. Mối duyên này chấm dứt sau khi nhà riêng của Ribery bị trộm, và anh dính chấn thương mắt cá chân. Cựu tuyển thủ Pháp sau đó gia nhập Salernitana, giúp đội bóng này trụ lại Serie A ở mùa 2021/22 và vẫn chơi tốt ở đầu mùa này, trước khi giải nghệ vì chấn thương đầu gối dai dẳng.
Sau 13 lần khoác áo đội U21 (ghi 2 bàn), Ribery đã được HLV Raymond Domenech điền tên vào danh sách đội tuyển Pháp dự World Cup 2006. Giải đấu này đã chứng kiến sự ra đời của một ngôi sao mới, khi Ribery góp mặt trong cả 7 trận trên hành trình vào chung kết của Les Bleus. Sau khi Zinedine Zidane giải nghệ, người Pháp từng kỳ vọng Ribery sẽ trở thành thủ lĩnh mới. Nhưng rốt cuộc, anh đã có một kỳ EURO 2008 đáng quên và một kỳ World Cup 2010 thảm họa với “sự cố đồi Knysna”. Vụ bê bối này khiến Ribery bị thất sủng, và chỉ được trọng dụng trở lại ở EURO 2012. Ribery đá trận cuối cùng cho ĐTQG vào năm 2014.