Có lúc Aguero này đòi đi, cũng có lúc im hơi lặng tiếng. Có lúc Aguero thi đấu thành công, có lúc thất bại, vì nhiều nguyên nhân khác nhau. Nhưng tóm lại, chưa bao giờ Guardiola xây dựng lối chơi xoay quanh hoặc vì Aguero. Man City là phải của Pep, không thể là của Aguero!
Bàn về đẳng cấp trung phong thực thụ, về khả năng chơi bóng trong những vai trò, vị trí khác nhau chứ không còn là trung phong nữa, hoặc nhìn vào số bàn thắng lạnh lùng, Romelu Lukaku đều không bằng Aguero. Nhưng, vấn đề ở đây không phải là Chelsea đánh giá quá cao khi chi gần 100 triệu bảng mua Lukaku. Vấn đề là cái thái độ quá ham hố của Chelsea trong mùa chuyển nhượng vừa qua đã làm cho Lukaku không còn biết mình là ai nữa.
Muốn đi khỏi Chelsea ư? Anh đâu có tư cách “muốn hay không muốn”, khi Chelsea mới là chủ sở hữu của bản hợp đồng còn chưa ráo mực? Suy cho cùng, ai cũng có lúc trồi sụt phong độ. Lukaku may mắn thành công ở Inter, chứ bóng đá Anh nào đã quên chuyện Lukaku là trung phong mà lại “kiến tạo” giúp đối thủ đến 2 bàn trong trận derby thành Manchester hồi năm nào!
Từ chuyện ăn nói đến lối chơi trên sân, khó có thể xếp Lukaku vào mẫu cầu thủ thông minh. Vì sao Chelsea mua một tiền đạo như thế, thì đấy là chuyện của họ. Điều quan trọng là: HLV Thomas Tuchel không nên để lối chơi của Chelsea phụ thuộc vào tiền đạo này. Hãy xem cái cách mà Man City của Guardiola “ruồng rẫy” (ở một mức độ nào đó, có thể nói vậy) Aguero.
Nói qua nói lại, cũng chẳng để làm gì. Chelsea của Tuchel không hề có Lukaku, trong những lúc họ thành công rực rỡ nhất, hoặc đơn giản là thi đấu hay nhất. Vậy Tuchel cứ việc “tập trung vào chuyên môn” thôi. Ông đưa thông điệp cho, hoặc về, Lukaku (rằng anh ta sẽ không đi đâu cả) làm chi.
Trên nguyên tắc, lối chơi nào đem lại thành công rực rỡ, thì sau một thời gian cũng sẽ mất tác dụng, đơn giản vì đối phương luôn nghiền ngẫm, tìm cách hóa giải. Mà, quá rõ ràng, thành công của Chelsea dưới thời Tuchel là thành công đến từ lối chơi. Làm gì có chỗ cho những cá nhân, như Lukaku, trở nên quan trọng. Vấn đề của Tuchel hiện này là phải làm sao thay đổi lối chơi quen thuộc khi cần. Cần có kế hoạch B. Hoặc cần củng cố khả năng điều chỉnh cách chơi ngay trong trận đấu.
Đại khái như thế, nói nữa e không phải phép: Tuchel đâu cần ai giảng giải cách dẫn dắt Chelsea! Dù sao đi nữa, số liệu thống kê thể hiện quá rõ. Chelsea mất 11 điểm từ hoàn cảnh dẫn trước trong các trận đấu ở Premier League mùa này – nhiều hơn số điểm bị mất trong hoàn cảnh như vậy ở Premier League nguyên mùa vừa qua. Đấy là do đối phương đã có khả năng hóa giải lối chơi, theo một sơ đồ chiến thuật không đổi, của Chelsea? Hoặc đấy là câu chuyện nói lên khả năng đọc trận đấu và điều chỉnh chiến thuật của Tuchel? Riêng chuyện về Lukaku thì… chẳng quan trọng lắm.