Thật khó có thể tìm được giai đoạn tồi tệ nào của Atletico trong kỷ nguyên HLV Diego Simeone hơn thời điểm này. Đây mới là lần đầu tiên Los Rojiblancos chịu 3 thất bại liên tiếp ở La Liga kể từ khi được dẫn dắt bởi chiến lược gia người Argentina từ đầu năm 2012, tức đến nay đã gần một thập kỷ.
Lần gần nhất Atletico thua 3 trận liên tiếp tại La Liga diễn ra vào tháng 2/2011, dưới thời HLV Quique Sanchez. Vậy mà, điều tồi tệ đó lại vừa tái hiện với Atletico. Sau trận thua Sevilla vào rạng sáng qua, Atletico đã kém đội đầu bảng Real tới 13 điểm. Đó là khoảng cách quá lớn để san lấp khi mà giải đấu chuẩn bị kết thúc giai đoạn lượt đi.
Đúng là Atletico từng có những màn vùng dậy đầy ấn tượng để tạo nên điều kỳ diệu, ít nhất vẫn có thể nuôi hy vọng cho đến khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đua vô địch La Liga. Chẳng nói đâu xa, điều đó từng diễn ra ở mùa này, khi Atletico từng xếp thứ 6 ở vòng 11, song đã leo lên ngôi nhì bảng ở vòng 15, ngay trước cú “hat-trick” thất bại vừa qua.
Đặc biệt, ở mùa giải trước Atletico thậm chí vẫn còn đứng thứ 8 sau 6 vòng đầu, cũng như chỉ lần đầu vươn lên ngôi nhất bảng La Liga ở vòng 12, nhưng sau đó tạo ra cú bứt tốc ngoạn mục để lên ngôi vô địch, thậm chí chiếm ngôi đầu liên tục từ vòng 14 cho đến vòng hạ màn.
Nhưng rõ ràng, điều kỳ diệu đó khó có thể xảy ra với Atletico vào thời điểm này. Ngoài việc đang kém Real tới 13 điểm, thì vấn đề còn nằm ở chỗ Atletico không còn là chính mình. Việc họ vừa lần đầu thua 3 vòng La Liga liên tiếp trong kỷ nguyên HLV Simeone phần nào cho thấy điều đó.
Vì đâu Atletico lại rơi vào hoàn cảnh tồi tệ này? Rất khó có thể phân tích tất cả về sự sụp đổ của họ chỉ trong một bài báo, song có một yếu tố quyết định là… Atletico không còn muốn là chính mình!
Atletico không chỉ có nhiều xáo trộn về nhân sự ở mùa này, mà còn đã thay đổi lối chơi và cả triết lý bóng đá. HLV Simeone từ bỏ hệ thống đấu pháp mà ông xây dựng suốt gần 10 năm qua, với cốt lõi là sơ đồ 4-4-2 đầy thực dụng và chặt chẽ, để chạy theo xu hướng thời thượng 3 trung vệ của bóng đá hiện đại.
Nhưng rõ ràng, ông đã không chuẩn bị tốt cho cuộc cách mạng, hoặc cũng có thể bởi vận đen. Dù đá với sơ đồ 3 trung vệ, song nhiều lúc ông thậm chí chỉ có 1 hoặc 2 trung vệ thực thụ trong tay bởi chấn thương, Covid-19 hoặc án phạt.
Sự thay đổi về hệ thống chiến thuật khiến Atletico không còn chắc chắn như xưa, thậm chí đầy mong manh. Bàn thua 1-2 ở phút 89 trên sân của Sevilla rạng sáng qua lại là tình huống thủng lưới từ “bóng chết” nữa của Atletico, tổng cộng đã là 9 bàn tại La Liga mùa này.
Với hệ thống 3 trung vệ, Atletico hiển nhiên muốn thi đấu theo phong cách khoáng đạt, tấn công và cống hiến hơn. Nhưng thật tồi tệ, hầu hết các chân sút tại Wanda Metropolitano đều đã quên cách ghi bàn. Luis Suarez thậm chí tịt ngòi trong cả 7 lần ra sân gần đây trên mọi đấu trường. Vậy mà đến nay, anh vẫn đang giữ vị trí số một trong danh sách ghi bàn của Atletico mùa này, với tổng cộng 8 pha lập công.
Atletico thật khó có thể gượng dậy để tạo nên một điều kỳ diệu trong cuộc đua vô địch La Liga mùa này.
Marcos Llorente, hy vọng hóa thất vọng
Marcos Llorente từng là phát hiện lớn nhất của Atletico ở mùa trước. Anh ghi tới 6 bàn và có 4 pha kiến tạo sau 17 trận đầu La Liga mùa trước. Tuy nhiên, sau 17 trận đấu mùa này, ngôi sao đa năng người Tây Ban Nha mới chỉ có 1 pha kiến tạo và chưa có pha lập công nào.
35 – Pha đánh đầu ghi bàn của Felipe vào rạng sáng qua mới chỉ là bàn thắng thứ 35 của Atletico trên mọi đấu trường mùa này. Đặc biệt, tất cả đều được ghi bởi các cầu thủ nước ngoài.