Sau khi Roma để thua Bologna với tỷ số 1-0, José Mourinho đã đuổi theo trọng tài Luca Pairetto xuống đường hầm để phản đối những thẻ phạt khiến Tammy Abraham và Rick Karsdorp bị treo giò trong trận đấu với Inter Milan vào cuối tuần trước.
“Tôi sẽ phải đưa ra đội hình mới cho trận đấu với Inter. May mắn thay, tôi đã thay thế Gianluca Mancini. Nếu không, cậu ta cũng có thể đã bị dính thẻ và án treo giò”, Mourinho nói với giới truyền thông sau trận thua Bologna.
Với việc đội trưởng Lorenzo Pellegrini bị đau cơ bắp và Stephan El Shaarawy bị đau bắp chân, Mourinho đã phải tung ra sân một đội hình yếu ớt trước Inter – và không ai cho rằng đó là lỗi của Mourinho. Mặc dù quyết định để chân sút hàng đầu của mùa giải trước là Borja Mayoral trên băng ghế dự bị là của HLV này.
Roma bị dẫn trước 3-0 trong hiệp một, lần đầu tiên điều đó xảy ra với một đội bóng do Mourinho dẫn dắt. Đó cũng là tỷ số cuối cùng của trận đấu và đem đến thất bại thứ hai trên sân nhà của ông ở Serie A. Điều này khiến cuộc họp báo của Mourinho lại quay về lối “kinh điển”.
Đầu tiên, Mourinho từ chối nhận câu hỏi bằng cách nói với các nhà báo: “Công việc của anh dễ dàng hơn chúng tôi rất nhiều, đó là lý do tại sao chúng tôi kiếm được nhiều tiền hơn”. Sau đó, Mourinho có một màn độc thoại ngắn gọn nhưng đáng chú ý.
Ông nói rõ rằng: a) nhiệm vụ về cơ bản là bất khả thi bởi Inter giỏi hơn Roma, trong bối cảnh đội nhà bị tổn thất lực lượng; và b) Dù sao, Roma cũng đã suýt thắng và sẽ làm được điều đó nếu các cầu thủ chơi tốt hơn bởi Roma đã có 2-3 cơ hội ngon ăn khi tỉ số vẫn là 0-0. Mourinho cũng nhắc lại, lỗi không phải do ông.
Roma đã tìm lại chút ít niềm tin bằng thắng lợi 2-0 trước đối thủ yếu Spezia vào đêm qua, nhờ đó chiếm vị trí thứ 6 của Juventus, nhưng vẫn còn kém tới 8 điểm so với suất dự Champions League và kém 7 điểm so với giai đoạn tương đương mùa trước. Thậm chí, ngay cả khi được tiếp đón Spezia tại Olimpico, Roma cũng không thể hoàn toàn áp đảo. Và khi dần mất kiểm soát, Mourinho lại lôi các đối tượng quen thuộc để đổ lỗi: Báo chí, trọng tài, số phận và các cầu thủ.
Bây giờ vẫn là năm 2021 và Mourinho mới đến Roma được sáu tháng. Chỉ là những ngày này, chu kỳ diệt vong diễn ra nhanh hơn và nhanh hơn với con người ngạo nghễ này. Lần đầu tiên sau khi bị sa thải, Mourinho đã có 3 năm để làm lại từ đầu: một mùa để xây dựng, một mùa để hoàn thiện và một mùa để thống trị.
Nhưng điểm chờ đợi của Mourinho ngày càng ngắn hơn sau khi được bổ nhiệm. Tại Tottenham, Mourinho chỉ có 18 tháng để làm việc, còn ở Roma, có lẽ chỉ cần 18 tuần.
Giai đoạn đầu tiên đầy ắp những hứa hẹn đã sớm kết thúc vào 19/9 khi chuỗi 6 trận thắng liên tiếp trên mọi đấu trường kết thúc với thất bại trước Verona. Giai đoạn hai là sự lung lay sau thất bại 6-1 tại Europa League trước Bodø/Glimt vào ngày 21/10 và Mourinho bắt đầu lên tiếng.
Từ khi nào chẳng rõ, ở thủ đô Italia chỉ có trì trệ và ngày càng thất vọng. Thậm chí đã có tin đồn về việc Mourinho sẽ tiếp quản Everton: một quả thính quen thuộc để xem con cá nào có thể vẫn sẵn sàng cắn. Điều này chỉ kết thúc theo một cách: câu hỏi duy nhất là quá trình thối rữa mất bao lâu và nó trở nên độc hại như thế nào.
Roma đã đứng thứ 8 chung cuộc ở mùa giải trước. Họ mang về Abraham, Marash Kumbulla, Eldor Shomurodov, Matías Viña và Rui Patrício trong khi bán đi Edin Dzeko, Pedro và Pau López để hoàn tất kỳ mua bán mùa Hè với tổng chi phí 100 triệu bảng. Độ tuổi trung bình của đội đã trẻ hơn nhưng chưa thể mạnh hơn trong ngắn hạn.
Trách nhiệm của Roma chỉ như thế, còn lại phần lớn của Mourinho, người ngày càng giống Phù thủy xứ Oz van xin thế giới đừng chú ý đến mình. Các cầu thủ Porto mà ông dẫn dắt đến chức Champions League năm 2004 giống như các tín đồ mộ đạo, coi HLV như Chúa Trời. Thời đó, uy quyền của Mourinho thật mới mẻ và mạnh mẽ.
Trong giai đoạn mới xuất hiện đó, khả năng kiểm soát của ông lớn đến mức dường như có thể thấy trước tương lai, chẳng hạn như ban hành các hướng dẫn về cách phản ứng khi một cầu thủ bị đuổi khỏi trận đấu. Các cầu thủ Chelsea của Mourinho đã nói về kế hoạch của ông ấy, sự chuẩn bị cho các tình huống khác nhau với thái độ đầy thành kính.
Nhưng điều đó đã suy yếu, một phần do sự nhàm chán và trở thành lối mòn. Một phần, có lẽ vì các cầu thủ trẻ không tiếp ứng với sự quyến rũ của Mourinho theo cách mà Costinha, John Terry và Marco Materazzi đã làm, do đó, quyền lực của Mourinho bị giảm sút. Nếu ông vẫn chuẩn bị trận đấu với sự tỉ mỉ như cũ, thì cũng để chỉ rõ hơn những thất bại của các cầu thủ sau trận đấu.
Điều gì đã khiến cho phép màu của Mourinho biến mất? Không có quy trình nào tìm ra câu trả lời. Nhưng chắc chắn, từ năm 2008 trở đi, phương pháp của Mourinho đã trở nên tiêu cực. Ông không phải Pep Guardiola ở Barcelona.
Trường phái bóng đá thực dụng của Bồ Đào Nha đang hết thời. Không riêng gì Mourinho, cả Fernando Santos và Nuno Espírito Santo đều trở nên lỗi thời và phải miễn cưỡng áp dụng phương pháp truyền thống trong bóng đá hiện đại. Điều đó đã khiến Mourinho bị lột trần và bị phơi bày mọi phép thuật.
Tất cả các HLV đều phải có năng lực thuyết phục cầu thủ tin vào thứ bóng đá của mình. Nhưng những người có quy trình chặt chẽ ít bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi của các mối quan hệ giữa các cá nhân. Mourinho, tuy nhiên, không tin vào việc thực hành các bước di chuyển đã định sẵn.
Thay vào đó, ông thích sử dụng cách kích thích các cầu thủ có thể đưa ra quyết định đúng đắn. Vấn đề là, nếu ông không thể thuyết phục được cầu thủ, thì thủ pháp của Mourinho sẽ vô hiệu. Điều này khiến quyết định bổ nhiệm Mourinho của Roma trở nên khó hiểu.
Họ không giống như Tottenham, đội bóng được nhiều người tin rằng gần như đã sẵn sàng cho một danh hiệu và tất cả những gì họ cần chỉ là một nhà chinh phục biết thúc đẩy. Điều đó ít nhất cho thấy Tottenham phù hợp với Mourinho ở phần nào đó.
Nhưng Roma, theo lời của chính Mourinho thì “không muốn thành công ngay ngày hôm nay và muốn có một dự án bền vững cho tương lai”. Mourinho chưa bao giờ muốn mục tiêu đó. Vì vậy, tất cả những gì còn lại là kết thúc độc hại, khi Mourinho bắt đầu né tránh trách nhiệm. Có lẽ, Mourinho đã hết thời thật rồi.