France Football: Chào Leo, anh đã lớn lên cùng các anh trai và em gái tại một khu phố bình dân ở Rosario. Cha anh làm việc trong một nhà máy, mẹ anh thì làm nội trợ và chăm sóc bốn anh em các anh. Lời dạy bảo tốt nhất mà anh nhận được từ cha mẹ khi còn nhỏ là gì?
Lionel Messi: Tôi đến từ một gia đình lao động, cha tôi làm việc cả ngày và sống trong một khu phố khiêm tốn. Nhưng chúng tôi chẳng bao giờ thiếu thứ gì. Cảm ơn Chúa vì điều đó! Cha mẹ đã truyền cho chúng tôi sự tôn trọng, nhất là với những người khác, công việc và sự khiêm tốn. Tôi đã lớn lên với những giá trị ấy. Khi tôi đến Barcelona ở tuổi 13, tôi cũng tìm thấy được những giá trị tương tự ở CLB, ở lò La Masia.
Neymar đã đề nghị nhường lại số 10 cho anh khi anh đến PSG. Tại sao anh lại từ chối?
Số 10 là thuộc về cậu ấy! Tôi là tân binh của CLB và đến để giúp đỡ mọi người. Đó là một hành động tuyệt vời từ Ney. Tôi biết cậu ấy sẽ làm thế, bởi tôi hiểu Ney. Đã cùng nhau khoác áo Barca một thời gian dài và chúng tôi luôn là những người bạn tốt. Tôi thấy công bằng hơn khi Ney vẫn khoác áo số 10. Đó là lý do tôi chọn một số áo khác mà mình thích (số 30).
Liệu có dễ dàng khi trở thành đồng đội của Lionel Messi?
(Cười) Anh nên hỏi những người khác! Tôi không biết là dễ hay không… Có những người đã biết tôi là người như thế nào, và có những người chưa biết thì tôi học cách thích nghi dần dần. Có lẽ, với những cầu thủ trẻ hơn thì sẽ khó khăn hơn vì hình ảnh mà họ có thể có về tôi, nhưng, khi họ đã hiểu tôi, họ đều cảm thấy thoải mái.
Với anh, sự tự do tuyệt đối là gì?
Trong lối chơi, tôi luôn có sự tự do để có thể di chuyển theo cách mình muốn, mà không cần quá phụ thuộc vào một vị trí cụ thể nào. Tất cả những HLV mà tôi đã có dịp làm việc cùng đều để cho tôi có sự tự do ấy, cho phép tôi di chuyển đến nơi đâu mà tôi nghĩ có thể gây nguy hiểm cho đối phương. Còn bên ngoài sân cỏ, sự tự do tuyệt đối của tôi chính là dành toàn bộ thời gian cho gia đình, cho vợ con và tận hưởng mọi thứ bên họ.
Tên của anh xuất hiện đều đặn trong danh sách những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử túc cầu, nhưng anh luôn từ chối nói rằng, mình là người xuất sắc nhất. Giờ đây, với 7 Quả bóng Vàng, anh có xem mình là cầu thủ xuất sắc nhất không?
Tôi không bao giờ nói điều đó, nghĩ đến cũng không luôn! Với tôi, điều duy nhất có thể nói là được so sánh hoặc kể tên như một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, vậy là quá đủ rồi. Đó là thứ gì đặc biệt mà chưa bao giờ tôi dám tưởng tượng hay mơ ước. Nhưng… (Messi dừng lại một chút), tôi không biết nói điều đó ra như thế nào để câu chữ của mình không bị hiểu sai. Tôi không quan tâm đến điều đó. Với tôi, tất cả những thứ đó không quá quan trọng. Chẳng có gì thay đổi với tôi, dù tôi có trở thành người xuất sắc nhất hay không. Và tôi chưa bao giờ tìm cách trở thành người xuất sắc nhất. Lần nào nhận Quả bóng Vàng tôi cũng đều có cảm xúc như nhau. 7 Quả bóng Vàng như bảy nét chấm phá tạo nên sự khác biệt trong sự nghiệp của tôi.
Anh có cảm thấy mình là một hình mẫu cho mọi người thông qua hành trình đặc biệt của mình không?
Tôi không biết liệu mình có là một hình mẫu không… Tôi không thích trở thành một hình mẫu hay đưa ra những lời khuyên. Tôi chỉ chinh phục những giấc mơ của chính mình. Ban đầu, đó là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp, rồi tôi cố gắng vượt qua chính mình và mỗi năm đạt được những mục tiêu mới. Giữa những thành công ấy có sự đóng góp của cả may mắn nữa. Điều đó cũng phụ thuộc vào Chúa, và tôi tin rằng, Người đã chọn tôi để mọi thứ đã đến với tôi theo cách đó.
Người ta nói rằng anh nhút nhát, trầm tính, rằng anh ít nói… Anh có cảm giác mọi người không hiểu về mình?
Tôi có thể khác một chút với những người tôi tin tưởng, với bạn bè, với gia đình tôi. Có thể bên ngoài những mối quan hệ với họ, tôi nhút nhát hơn và tôi cảm thấy không thoải mái bằng, hoặc ít nhất tôi phải mất nhiều thời gian hơn để thích nghi. Nhưng, với những người xung quanh, tôi là một người bình thường, tốt tính và luôn cố gắng tận dụng mỗi khoảnh khắc mình có.
Một nghiên cứu khoa học mô tả về anh như sau: “Lionel Messi có khả năng phân tích, giải quyết tình huống nhanh hơn mức bình thường. Như thể anh ta có thể ngưng đọng thời gian để đưa ra quyết định trong các động tác kỹ thuật”. Anh có cảm thấy mình có một loại siêu năng lực nào đó không?
(Cười lớn) A, tôi không biết! Tôi chơi bóng giống như cách tôi chơi khi mới 5 hoặc 6 tuổi. Tôi luôn cố gắng hoàn thiện bản thân và ngày càng phát huy hết tố chất mình có. Đó là món quà mà Thượng đế đã ban tặng cho tôi và tôi làm mọi cách để tận dụng nó.
Nhiều cầu thủ thích chơi xe sang, tiệc tùng, đi sự kiện… Nhưng anh thích ở nhà, dành hết thời gian cho gia đình, luôn đến những nơi giống nhau. Anh có biết mình là một cầu thủ “kỳ quặc” không?
Tôi nghĩ có rất nhiều cầu thủ giống tôi. Tôi thích dành thời gian ở nhà, tôi cố gắng làm cho ngôi nhà của mình trở thành nơi dễ chịu nhất cho mọi thành viên và bạn bè cảm thấy thoải mái khi đến chơi. Điều đó khiến tôi hạnh phúc và thấy dễ chịu.
Cảm ơn anh về cuộc trao đổi thú vị này. Chúc anh sức khỏe và thành công.