Tất nhiên, cách so sánh trên tờ The Guardian cũng chỉ là một quan điểm. Mỗi người cảm nhận chiến thắng của Man City trước PSG theo mỗi cách khác nhau. Nhưng, có một sự thật rõ ràng: Barcelona của Pep Guardiola chưa bao giờ phải đối đầu với một hàng công gồm Lionel Messi, Neymar, Kylian Mbappe! Phát biểu sau trận, Guardiola đành thừa nhận: “Các cầu thủ phía trên của họ quá mạnh”!
Đấy có thể là cách “nói mà như không nói”, rất thường thấy trong thủ tục phát biểu sau trận. Pep khen phò mã tốt áo? Có người lại cho rằng Guardiola “khen đểu”, khi ông nói về chỗ xuất sắc mà cả thế giới đã biết bên phía PSG. Bộ ba tấn công kia dù có hào nhoáng đến đâu chăng nữa, cũng trở nên vô nghĩa nếu họ bị cắt khỏi phần còn lại trong đội hình PSG!
Đây là vấn đề lối chơi. Bernardo, Mahrez, hay bất cứ ngôi sao nào trong danh sách Man City, đều chẳng có hy vọng tranh chấp Quả Bóng Vàng. Nói cách khác, hàng chục ngôi sao trong tay Guardiola bất quá chỉ là ngôi sao… bình thường. Cái sự mê hoặc mà The Guardian gán cho Mahrez và Bernardo trước tiên đến từ lối chơi, từ sự nhuần nhuyễn hơn cả máy móc mà Guardiola luôn cố gắng hoàn thiện, ở bất cứ đội bóng nào ông dẫn dắt. Hơn cả máy móc?
Vâng, bởi máy móc có thể chính xác, bền bỉ, nhuần nhuyễn, nhưng lại không có được tính sáng tạo hoặc dáng vẻ nghệ thuật của một đội bóng.
Lối chơi nhuần nhuyễn của Man City và sự thiếu vắng yếu tố này bên phía PSG là tương phản, khác biệt rất rõ, khi Man City thắng PSG bằng một tỷ số có vẻ bình thường (2-1), trong một hoàn cảnh còn bình thường hơn (dù thua, PSG vẫn cùng Man City vượt qua vòng bảng). Còn gì nữa? Man City của Pep thật sự thể hiện hình ảnh cần có của một đội bóng, PSG thì không.
Người xem có thể cảm nhận một điều gì đó trống vắng, còn thiếu, nơi cái đội hình mà chỉ riêng hàng tiền đạo đã có thể làm Pep Guardiola phải run sợ! Vấn đề không chỉ là lối chơi, chiến thuật, mức độ nhuần nhuyễn. Làm sao có thể cảm nhận PSG là một đội bóng khi bản thân HLV Mauricio Pochettino chưa chắc biết rõ ông có còn huấn luyện đội này hay không, khi giai đoạn knock-out bắt đầu ở Champions League. Pochettino dẫn dắt PSG thi đấu với Man City ở Champions League, vậy mà báo chí Anh lại chỉ chờ sự xuất hiện của Pochettino ở Manchester như một dấu hiệu liên quan đến chuyện M.U đang cố tìm HLV mới.
Bóng đá không bao giờ như vậy. Không thể và không nên như vậy. Chỉ có những kẻ phá nát bóng đá, trong danh nghĩa điều hành M.U, mới làm như vậy, và báo chí ngay trên quê hương bóng đá lại cứ hùa theo cái gánh xiếc M.U ấy. Cũng kệ, nhưng mà tiếc cho Pochettino. HLV trưởng PSG sao lại cam tâm trở thành con rối cho cái trò hề M.U ấy?