Đấy vẫn là Juventus. Nhưng đấy không còn là Juventus như ngày nào nữa. Cũng như bóng đá Ý, kể cả khi đang giữ ngôi vô địch châu Âu, không còn là bóng đá Ý như ngày nào nữa.
Hậu vệ kỳ cựu Leonardo Bonucci thừa nhận: bất cứ lúc nào anh và đồng đội tự cho phép mình chậm lại một tí, là ngay lập tức lãnh đòn trừng phạt. Về mặt hình tượng thì đại khái hễ bạn không tiến lên là đã mặc nhiên thụt lùi so với đà tiến của thiên hạ rồi. Bonucci nói: “Cứ phải đạt đến tốc độ 1000km/h, mới không tụt hậu trước những đối thủ như thế này”.
Vâng, chỉ là hình tượng thôi. Nhưng Bonucci có lý: người Ý không thể cứ nhai mãi những gì gọi là gan lì (không phải lì lợm như cách diễn đạt thường thấy), là bản lĩnh, lạnh lùng…
Chỉ mới cách đây không lâu, mà hình ảnh Giorgio Chiellini kéo áo cậu bé Bukayo Saka trong trận chung kết EURO 2020 đã trở nên quá lỗi thời. Một chút ranh mãnh mang danh kinh nghiệm, gọi là đặc trưng của Calcio, không thể trở thành vũ khí tiêu biểu để người ta thật sự chiến thắng ở đẳng cấp cao nhất của bóng đá châu Âu.
Ở Champions League, phải có đầy đủ những nét hiện đại bên cạnh tài năng ở đẳng cấp cao nhất thì mới hy vọng chiến thắng. Champions League ưu việt biết bao so với đấu trường EURO đã xuống cấp thảm hại!
Đấy là Juventus chỉ đang đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng Serie A (đầu mùa, họ còn rơi vào nhóm rớt hạng). Nhưng đấy vẫn là một Juventus đặc trưng cho bóng đá Ý: nhẩn nha chờ đợi cơ hội để tung đòn và luôn khó chịu trong từng pha bóng nhỏ nhặt để làm nản chí đối phương.
Đấy là tập hợp của những cầu thủ “có sạn trong đầu”, sẵn sàng bóp chết trận đấu trong 85 phút, chỉ để chờ đợi 5 phút bừng sáng, quyết định. Nhưng Juventus của “bóng đá kiểu cũ” ấy đã bị Chelsea nhanh chóng bỏ xa đến nỗi không còn chút cơ hội nào.
Và khi đã thua, họ thua luôn đến 4 bàn không gỡ. Thua về mọi mặt. Thua cả về tốc độ vận hành chiến thuật, tốc độ xử lý tình huống, chứ không đơn giản thua vì đối phương trẻ khỏe hơn, chạy nhanh hơn họ.
Không dám nói đấy là cái thua về đẳng cấp. Chelsea còn đang lầm lũi nơi nào khi Juventus sưu tầm đủ mọi chiếc cúp châu Âu trong phòng truyền thống vào năm 1985? Nhưng, nhìn vào trận đấu vừa qua, và đừng quá xem trọng tên tuổi đôi bên, thì đấy đúng là hai đẳng cấp khác nhau thật!
Cũng có thể nói đấy là cái thua về thời đại. Chelsea chính là đặc trưng của những gì tiên tiến nhất trong bóng đá đỉnh cao thời nay, trong khi Juventus đã thuộc về thời xưa, xa lắc rồi. Manuel Locatelli, Rodrigo Bentancur, Adrien Rabiot không thể làm gì khác hơn là chỉ loay hoay chống đỡ ở khu giữa sân. Họ kiên nhẫn chờ đợi cơ hội, trong thời kỳ bạn phải tự tạo cơ hội.
Tất nhiên, Juventus cũng đã lọt vào vòng trong, và trên nguyên tắc thì cũng chưa chắc phải mang danh đội nhì bảng khi bốc thăm chia cặp ở giai đoạn knock-out sắp tới. Thế mới nói, đấy vẫn cứ là Juventus.
Vấn đề ở đây chỉ là: một khi mọi chuyện “vào guồng”, thì Chelsea lập tức thắng đến 4-0 trước một tên tuổi lớn như thế – đấy là điều mà Juventus lừng danh không thể có được. Đấy cũng là chi tiết làm nên khác biệt ở những đội mạnh trong thời buổi này. Đội mạnh Juventus vừa thua một cách tâm phục khẩu phục trước thứ bóng đá mà Serie A thời nay không có.
Thất bại kỷ lục
0-4 là thất bại nặng nề nhất mà Juventus từng chịu đựng trong suốt lịch sử tham dự Champions League. Đây cũng là lần đầu tiên Juventus thua với cách biệt 4 bàn, ở bất cứ giải đấu nào, tính từ sau trận thua AS Roma 0-4 tại Serie A vào tháng 2/2004. Đấy là mùa bóng mà ở Serie A, Juventus chỉ đứng thứ 3 chung cuộc, kém nhà vô địch AC Milan 13 điểm trong bảng xếp hạng chung cuộc.
8. Juventus phải chống đỡ 8 pha dứt điểm đúng hướng khung thành trong trận thua Chelsea 0-4, bằng với tổng số lần sút cầu môn chính xác của đối phương trong 4 trận đấu trước đó ở vòng bảng Champions League.