Trong bài trả lời phỏng vấn cho L’Equipe mới đây, Tchouameni đã có nhiều chia sẻ thú vị về hành trình phát triển, về tham vọng cho sự nghiệp, những thay đổi trong lối chơi và cả tương lai của anh.
PV: Anh tự cảm nhận thế nào về sự thăng tiến của mình?
Tchouameni: Tóm gọn thế này: Tôi có những màn trình diễn tốt, và trên tất cả là tôi có thể lặp lại chúng. Đôi khi chơi một trận hay thì không khó, cái phức tạp là làm sao có thể chơi hay một cách ổn định trong cả mùa giải.
Cách mọi người nhìn anh đã thay đổi. Có khó chấp nhận thực tế đó không?
Thực ra thì cũng không khó lắm bởi vì ngay từ khi tôi còn là một cầu thủ trẻ, xung quanh tôi lúc nào cũng nhiều kỳ vọng rồi. Tôi xem việc đối mặt với sự kỳ vọng ấy là một phần của công việc hàng ngày. Hôm nay người ta có thể cho anh lên mây, nhưng ngày mai họ sẽ đẩy anh xuống bùn. Đó là thực tế mà không ai có thể trốn tránh được, nhất là với thế hệ chúng tôi, khi tác động của mạng xã hội là rất lớn. Ngay cả khi anh không muốn thì cũng sẽ có ai đó tag anh vào một bài viết hay một dòng trạng thái về anh trên mạng…
Anh có nhận thấy sự thay đổi vị thế khi ở trên sân không?
Đối phương đúng là để mắt tới tôi nhiều hơn, nhưng trong đội thì cũng chẳng thay đổi gì lắm. Từ mùa trước tôi đã thi đấu rất nhiều, và ở vị trí của mình thì chuyện tôi phải đóng vai thủ lĩnh và đưa ra các chỉ đạo là điều rất tự nhiên. Được chơi cho đội tuyển Pháp không thay đổi cách tôi thi đấu hay nói chuyện với các đồng đội, và ngược lại. Nếu Youss’ (Fofana, đối tác ở hàng tiền vệ) không thích những gì tôi đang làm, anh ấy sẽ lập tức có ý kiến ngay.
Anh có bao giờ nghĩ là mình sẽ từ chỗ là dự bị ở đội trẻ tới đá chính ở đội một của đội tuyển nhanh như thế không?
Chưa bao giờ. Tôi vẫn nói với cả nhà là thật điên rồ khi mà mới cách đây một năm thôi chúng tôi còn xem danh sách triệu tập của đội tuyển như những CĐV bình thường, vậy mà bây giờ điều đầu tiên chúng tôi quan tâm là tôi có tên trong danh sách đó hay không.
Anh có suy nghĩ nhiều về sự nghiệp của mình không?
Tôi có nhiều mục tiêu, nhiều giấc mơ. Tôi khát khao được chơi cho những đội bóng giỏi nhất, giành các danh hiệu, và tạo ra ảnh hưởng trong môn thể thao của mình. Tôi muốn được nhớ tới vì những điều tích cực. Tôi muốn để lại một dấu ấn. Tôi không muốn sự nghiệp của mình chỉ đơn giản là chơi bóng, kiếm tiền, giành danh hiệu chỗ này chỗ kia, rồi làm một việc gì đó khác. Tôi không muốn kết thúc sự nghiệp như một cầu thủ tầm thường, rồi bị lãng quên.
Anh muốn kiểu ảnh hưởng như thế nào? Được treo số áo như ở NBA à?
Kiểu vậy đó. Tôi muốn thấy người ta làm điều đó trong bóng đá. Vì những cầu thủ đã có những cống hiến to lớn xứng đáng được tưởng thưởng. Nếu anh mà hỏi Cesc (Fabregas), anh ấy chắc chắn sẽ nói rằng anh ấy rất vui nếu ở Emirates người ta “treo” số áo anh ấy từng mặc khi thi đấu cho Arsenal!
Giấc mơ chuyển tới một đội bóng lớn của anh có thể trở thành hiện thực ngay trong mùa hè tới. Anh đã sẵn sàng chưa?
Khi tôi mới đá cho Bordeaux, mùa hè nào người ta cũng đặt câu hỏi bao giờ thì Aurelien Tchouameni sẽ chuyển tới đội bóng lớn hơn. Hồi 2018, truyền thông đã bắt đầu nhắc tới Juve, Milan. Nhưng tôi biết rằng sự thật trong tháng 10 không chắc chắn vẫn là sự thật trong tháng 6. Nếu tôi có suy nghĩ là mình sẽ ra đi, phong độ của tôi trên sân chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Anh muốn trở thành mẫu cầu thủ như thế nào?
Một cầu thủ toàn diện. Tôi học hỏi ở những người giỏi hơn để hoàn thiện mình. Ví dụ trong đội tuyển Pháp, N’Golo Kanté rất xuất sắc trong nhiệm vụ thu hồi bóng, còn Paul Pogba thì đặc biệt sáng tạo. Nên trong các buổi tập, tôi quan sát cách Paul phân tích trước các tình huống trước khi nhận và chuyền bóng, cách N’Golo di chuyển và sự quyết liệt của anh ấy khi gây sức ép với bóng. Tôi cũng quan sát những đường chuyền quyết định của Kevin de Bruyne, và cách Cesc di chuyển mỗi ngày.
Anh hoàn thiện bản thân kiểu gì?
Tôi có một chuyên gia phân tích video. Tôi gửi cho anh ấy những chỉ đạo của HLV để anh ấy biết chuyện gì đang diễn ra. Tôi cũng cố gắng theo dõi các trận đấu với tư cách một cầu thủ ở trên sân, để xem trận đấu phát triển như thế nào…
Anh có hay xem bóng đá không?
Nhiều lắm. Vào những buổi tối không có bóng đá, tôi thường cảm thấy nhàm chán.
Anh từng nói rằng cuộc đời anh chỉ có bóng đá và bóng đá…
Tôi bắt đầu chơi bóng từ khi 5 tuổi. Từ lúc ấy, tôi đã nói với mọi người trong nhà rằng tôi sẽ không có học hành gì cả, mà chỉ chơi bóng, chơi bóng và chơi bóng thôi. Thực sự là tôi không tưởng tượng ra mình làm việc gì khác ngoài bóng đá. Tôi luôn đặt ra mục tiêu cho bản thân, và luôn muốn làm được tốt hơn.
Xin cám ơn anh vì cuộc trao đổi.