Sau trận thua Leicester City, Ronaldo phải hứng chịu vô số chỉ trích. Các chuyên gia bóng đá có đủ cơ sở để đổ lỗi cho tiền đạo 36 tuổi. Phong cách thi đấu có phần ích kỷ của Ronaldo khiến hệ thống của M.U không thể vận hành như mong muốn. Cụ thể, Ronaldo là cầu thủ lười áp sát nhất đội, chạy ít hơn cả thủ môn.
Tất cả những gì “số 7” hướng đến là di chuyển, chọn vị trí thuận lợi để dứt điểm ghi bàn. Từ lâu, trong từ điển của Ronaldo không có định nghĩa về việc đuổi theo trái bóng hay cố gắng tạo áp lực cho hậu vệ đối thủ khi các đồng đội dâng lên pressing. Chính vì điều này, hệ thống phòng ngự của M.U dễ bị tổn thương hơn khi đối thủ có đủ thời gian triển khai bóng từ tuyến dưới. Ngược lại, hàng công của họ cũng dễ rơi vào bế tắc, khi Fernandes, Greenwood và thậm chí Paul Pogba đều không có nhiều khoảng trống để khai thác.
Trong số những người chỉ trích Ronaldo thậm chí có cả Gary Neville, người từng hạnh phúc ra mặt khi tiền đạo này đồng ý trở lại Old Trafford. May mắn cho Ronaldo, và có lẽ cho cả M.U khi HLV Ole Gunnar Solskjaer không phải người dễ dao động vì những chỉ trích. Không chỉ bảo vệ các học trò trong phòng họp báo, ông còn thể hiện điều đó trong trận đấu.
Trước Atalanta, Ronaldo vẫn xuất phát ngay từ đầu bất chấp Edinson Cavani đã hồi phục hoàn toàn. Anh cũng được giữ lại trên sân đến cuối trận bất chấp màn trình diễn mờ nhạt trong khoảng 60 phút đầu. Tuy nhiên, Solskjaer vẫn đặt niềm tin tuyệt đối vào tiền đạo này và ông đã được đền đáp xứng đáng.
Bàn thắng vào lưới Atlanta đến từ pha đánh đầu mang thương hiệu của Ronaldo, một pha bật nhảy hoàn hảo bất chấp vấn đề tuổi tác, thách thức các giới hạn thể thao. Đó cũng chính là bàn thắng khẳng định vị thế của Ronaldo ở M.U cũng như bất cứ đội bóng nào anh đã và đang khoác áo. Ronaldo có thể gây ảnh hưởng không tốt đến lối chơi chung của M.U, nhưng chừng nào CR7 vẫn ghi bàn và tạo ra các khoảnh khắc đặc biệt như thế, anh vẫn xứng đáng được làm ngoại lệ.
Nói cách khác, Ronaldo sẽ không thay đổi phong cách thi đấu ở độ tuổi này. Khi thời gian đỉnh cao đang cạn dần, Ronaldo hiểu rằng anh phải tự chắt lọc những gì tinh túy nhất của bản thân để phô diễn. Chính vì vậy, không phải Ronaldo, M.U mới cần thay đổi lúc này.
Ronaldo xứng danh “vua Champions League”
Tại Champions League, Ronaldo là vua theo đúng nghĩa đen. Anh đã 5 lần vô địch giải đấu danh giá này và có tổng cộng 135 bàn thắng, nhiều nhất lịch sử giải đấu – hơn người đứng thứ hai Lionel Messi đến 15 bàn. Giống như trước Young Boys, trước Villarreal, việc Ronaldo ghi bàn vào lưới Atalanta đến như lẽ tự nhiên. Đội bóng Italia đã là đối thủ thứ 38 bị tiền đạo người Bồ Đào Nha xé lưới tại Champions League, một kỷ lục khác. Rõ ràng, cho đến trước khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, không đối thủ nào tại Champions League có thể chắc chắn rằng họ đã làm Ronaldo im tiếng.